cảm xúc khi anh nhớ em nhìn lên trời cao
Cảm xúc của Dẽo CT khi nhớ lại lần đầu gặp em gái LinhZuto =))》》》-----《《《Edited By Thanh Vương (Techman Nguyen)LIKE, SUBC
Là “ngàn thước lên cao ngàn thước xuống”, ngẫm phép đối mà mới hay cho cảnh sắc thiên nhiên nơi đất trời Tây Bắc, người ở dưới nhìn lên như chốn tiên lạc xa xăm, kẻ ở trên nhìn xuống mịt mờ mây và sương mù che kín.
Hắt hơi mỗi khi nhìn thấy ánh nắng: Hiện tượng khoa học thú vị. Bạn có bao giờ thắc mắc tại sao khi tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng Mặt trời thì lại có cảm giác muốn hắt xì hơi một cách kì lạ. Trang báo Scientific American từng chia sẻ về một hội chứng là "Phản
Những đêm tối nhìn lên trời cao, muôn vì sao như bao nỗi buồn, trong lòng anh thương nhớ rất nhiều, mong gặp em để nói bao điều. Nhớ những lúc đùa vui cùng em, vai kề vai quên những ngày dài. Mong một. Ngày mai khi.
Thơ biển và em hay nhức nhối, gây xúc động hàng triệu trái tim. Nghĩa NT 22/08/2020. Thơ biển và em là những cảm xúc dạt dào khi yêu, khi đợi chờ, mong ngóng của anh và em giống như bản tình ca thuyền và biển…. Thơ biển và em hay, mới nhất. 1. Trước biển – Nguyễn Lan Hương.
Wohin In Den Urlaub Als Single. Convert ???????????????????????????????????????????? ???? Edit Sam *** Cơ thể nhỏ xinh ngào ngạt hương thơm tràn vào mũi người đàn ông, kem bơ phủ lên nhũ hoa như bánh mật đào, cắn một ngụm thôi là trong miệng anh đã tràn ngập nước sốt ngòn ngọt rồi. Đầu lưỡi gặm cắn tưởng chừng đang hút ra sữa, khoang miệng anh thoang thoảng vị ngọt của nhũ hoa trắng muốt. Lâm Dịch Phong ăn đến đỏ mắt, hàm răng cắn nuốt không ngừng, đầu lưỡi linh hoạt hóa thành con rắn nhỏ cuồng nhiệt đỉnh lộng viên anh đào đang dựng thẳng. "Đừng...Đừng như vậy...Dịch Phong..." Eo thon bị kích thích dán sát thân hình của người đàn ông, bầu ngực sữa theo đó càng đưa sâu vào trong miệng, gương mặt cô gái nhỏ xấu hổ đỏ bừng, tay nhỏ trước ngực ôm đầu anh cầu xin. Người đàn ông bá đạo vẫn cắn nhũ hoa, không thèm để tâm mà liếm mút tấm tắc. Đầu lưỡi gợi lên từng đợt sóng triều, nhấn chìm cơ thể non mềm của cô gái nhỏ. Đôi mắt Bùi Yên sóng sánh nước nhiễm màu tình dục, cảm nhận đầu lưỡi thô ráp đang quấn quýt viên thù du khiến toàn thân cô run rẩy. "Ân a~" Xin tha không thành công, miệng nhỏ rên rỉ yêu kiều, thậm chí phần eo còn đung đưa hùa theo theo động tác của người đàn ông, chủ động vuốt ve trên dưới côn th*t. Tiếng nước "tư tư" trải rộng khắp phòng ăn, vừa chậm rãi vừa kéo dài. Lâm Dịch Phong mở đôi mắt đỏ tươi, ngẩng đầu thưởng thức khuôn mặt đào hoa của cô gái nhỏ, tuy mắt hạnh xinh đẹp lộng lẫy nhưng không khỏi nhuộm màu dục vọng. Cùng với phong cảnh hữu tình đó là giai điệu du dương và vòng eo tinh tế như cành liễu, đẹp đến nỗi không thể buông tay làm anh không thể buông tay. Cô gái nhỏ này, thôi thì trẻ nhỏ dễ dạy! Lâm Dịch Phong lẩm bẩm, đột nhiên nắm lấy eo thon. "...Dịch Phong" Đôi con ngươi Bùi Yên quanh quẩn sương mờ tỏ vẻ oan uổng, bên hông bị anh giữ chặt không nhúc nhích, mà sâu trong hoa huy*t vô cùng ngứa ngáy như thể kiến cắn vậy, cô ôm đầu người đàn ông, nhẹ giọng làm nũng. "Muốn...Muốn..." "Bảo bối, là do em muốn đúng không?" Căn cự vật được bao bọc trong tiểu huyệt muốn nổ tung, người đàn ông vẫn liều mạng giữ lại tia lý trí cuối cùng, thanh âm khàn khàn đáng sợ. Mắt hạnh cô gái nhỏ mờ mịt, vội vàng gật đầu, hỗn loạn liếm mút bạc môi mỏng. "Được, như em mong muốn." Dứt lời, Lâm Dịch Phong hấp tấp ngậm môi cô gái nhỏ, đè cô trên tường, kéo hai chân bạch ngọc rộng nhất có thể, làm càn lao tới. Phòng ăn trở thành chiến trường của hai người, tiếng hoan ái "bạch bạch" chưa từng dừng lại ở một phút giây nào, cho đến khi mặt trời lên cao mới lắng xuống. *** Một giấc này, trời đã tối hẳn mà cô nhóc Bùi Yên vẫn còn ngủ say. Khi cô ngất đi vì kiệt sức, người đàn ông sung sướng gầm gừ, hoa huy*t đang bị bức bách nở rộ đành phải thừa nhận côn th*t cuồng dã. Khi tỉnh lại đã là đêm khuya, tấm màn dày che kín mít ánh sáng bên ngoài, không gian trở nên mông lung lạ lẫm, bóng tối bao trùm chỉ chừa lại chiếc đèn bàn cạnh đầu giường. Bên ngoài truyền đến âm thanh sột soạt. Bùi Yên cử động thân thể, nhẹ nhàng bước xuống mở cửa phòng, cô ngửi thấy mùi thơm từ canh xương hầm. Cô gái nhỏ hồi tưởng lại ký ức ban ngày. Đúng là đại sắc phôi mà! Gương mặt Bùi Yên thẹn thùng, rõ ràng anh nói không có gì nhưng kết quả vẫn là ăn cô sạch sẽ không còn một mảnh. Tuy nhiên chuyện đáng nói ở đây là cô nhóc mở miệng cầu xin anh! Cơ mà chắc chắn anh đã lên kế hoạch lúc bôi thuốc giúp cô, dù sao đều do anh không đúng! Mắt hạnh cô gái nhỏ lập lòe lửa giận, tự giác đổ lỗi của mình sang người bạn trai. Bùi Yên đặt chân lên thảm lông dê, bước đi nhịp nhàng theo cầu thang uốn lượn. Đến lầu một, đập vào mắt cô là hình ảnh người đàn ông cao to đang bận rộn trong bếp, áo sơ mi, quần đen đơn giản, duy nhất cái tạp dề không liên quan gì tới khí chất bá đạo của anh. Người đàn ông đưa lưng về phía cô, mở nắp nồi canh, làn khói lượn lờ bốc lên. Bóng dáng anh đĩnh đạc lấp ló sau hơi nước, không chân thật chút nào! Anh sẽ nấu cơm ư? Ý định đi tìm anh tính sổ bị cô gái nhỏ đá bay, ngược lại trong lòng cô chưa bao giờ cảm động như lúc này. Như thể cô được chứng kiến bộ mặt khác của anh vậy. Anh trong mắt người khác thanh lãnh kiêu ngạo, không coi ai ra gì và đặc biệt là không gì có thể làm khó anh, nhưng riêng cô đã nhìn thấy bộ dáng bình phàm nhất của anh rồi. Anh sẽ vì cô mà rơi lệ, nói năng lộn xộn hay gấp đến mức tay chân luống cuống cả lên. Anh sẽ giống như một đứa bé biết thể hiện cảm xúc và rất rất bá đạo. Anh cũng là người đàn ông bình thường mà thôi, cũng sẽ nấu cơm cho cô ăn. Bùi Yên mỉm cười, hốc mắt cô dần đỏ ửng, liền nghe được giọng nói trầm thấp ôn hòa của anh. "Đứng đó làm gì? Còn không mau qua đây!" Lâm Dịch Phong quay đầu, bắt gặp cô bé ngốc đứng ngơ ngác tại chỗ, đôi mắt hồng hồng tưởng chừng vừa bị bắt nạt. Người đàn ông thở dài một tiếng, thầm nghĩ có phải sáng nay anh "yêu thương" cô quá tàn nhẫn không? Thế nên cô vừa tỉnh dậy đã ghi hận anh? Không không, anh thề rằng là do anh thân bất vô kỷ* đụng vào cô. *đại khái gặp chuyện mà bản thân mình không muốn làm hoặc phải làm, nghĩa trong giang hồ nên tui không rõ lắm... Anh tiến lên kéo cô gái nhỏ ngồi vào ghế, bàn tay to nâng đầu cô, cúi người hôn trên đôi mắt ướt át, nhẹ giọng nói. "Lần sau anh làm nhẹ một chút được không?" Bùi Yên đỏ mặt trước câu nói không biết xấu hổ của anh, cô gái nhỏ da mặt mỏng lẩn sang chuyện khác. "Sao anh thấy em? Anh quay người lại mà." Lâm Dịch Phong nhếch môi cười nhạt, anh duỗi tay xoa đầu cô gái nhỏ, đôi mắt thâm trầm bao dung sủng nịch cô. Bởi vì khi em nhìn anh, trái tim này sẽ loạn nhịp. ***
Nếu 15 bài thơ tình Anh và nỗi nhớ là chùm thơ tình của em gửi đến anh, nhớ về anh thì 15 bài thơ tình “anh nhớ em” dưới đây sẽ là những tình cảm, suy ngẫm của anh gửi đến em. Chùm thơ tình yêu hay, nhiều cung bậc cảm xúc 5 truyện ngắn hay về tình yêu đầy cảm xúc Đâu đó những lãng quên Tác giả Việt Anh Con ốc bỏ đi từ lâu Khi tôi áp tai vào Chiếc vỏ vẫn nghêu ngao bản tình ca ngày đó Sóng rì rào cưỡi lên ngọn gió Bờ cát đã nhoà hết dấu chân em Khi tôi nhìn mặt biển vào đêm Vẫn lấp lánh như ngày xưa ấy Triệu vì sao trên trời, triệu vì sao dưới nước Nào ai nhớ thiếu một vì sao Khi tôi bước đi dọc rặng phi lao Chúng vẫn giữ bao năm màu nâu của đất Nụ hôn ngọt và cái ôm rất chặt Chẳng giữ lại giùm tôi Tìm em màu áo tím Tác giả Như Châu Huế chiều nay nắng lắm em ơi! Sông Hương nhuộm biếc nước da trời Anh qua bên ấy trường Đồng Khánh Mong mãi mà em chẳng tới nơi. Anh ngóng em trong chiếc áo dài, Dưới vành nón trắng tóc buông vai, Nụ cười em đến trong màu tím Xua hết trong anh phút lạc loài. Chờ mãi mà sao chẳng thấy em? Nắng kia đã nhạt dưới chân thềm Lòng anh sao cứ bâng khuâng mãi? Cho nỗi u hoài thêm cứ thêm! Áo tím ở đâu, em ở đâu? Sông Hương lặng lẽ chở thêm sầu! Đồng Khánh chiều nay sao vắng quá, Gió động lá vàng rơi phía sau! Xe đạp và tình ca Tác giả ĐCĐ “quay đều quay đều quay đều thương hoài những vòng xe …”* Mình yêu nhau giữa cơn bão giá Thời thị trường tình hiếm như xăng Thương em lắm lẽ nào cuốc bộ Hú vía, còn xe đạp sườn ngang. Em tréo chân ngồi nghiêng công chúa Trước ghi-đông hoá mặt trời hồng Ngực anh lãng đãng mùi hoa cỏ Tựa sát vào em sẽ bâng khuâng Bạn bè lắm đứa quên rồi phố Tình yêu tựa gió có bằng không Anh phước lớn ông trời chiếu cố Môi em ru bằng giọng chim lừng Lỡ xẹp lốp, hãy nghe lá hát Bớt hoài nghi mỗi lúc tuột sên Xóc ổ gà đừng mau nước mắt Cho anh hôn sẽ thấy thăng bằng Chiều lãng mạn thường khi rỗng túi Nắng thật thà chẳng khẩu trang đâu Chê nhà hàng mình ngồi quán bụi Ly chè ngon như mối tình đầu … Anh tốt số còn răng còn …dép Còn cô công chúa ngự sườn ngang Còn một túi thơ, bờ ngực lép Len giữa dòng đời ngợp khói xăng. * Lời bài hát “Xe đạp ơi!” – Ngọc Lễ Kể với em! Tác giả Nguyễn Kiên Giang Mấy mươi thế kỷ người đi Hoang sơ đã bớt, còn gì không vui Xuyên sơn vạn lý xương vùi Mới nên một mớ bùi nhùi hôm nay Trần gian tính tháng, tính ngày Tính hơn, tính thiệt mới hay dở người Chỉ là đơn giản tiếng cười! Mà đau đứt ruột, mà tươi đọa đày Mấy mươi thế kỷ người say Thương yêu sao vẫn chưa đầy nhân sinh Mỗi sớm mai, mỗi bình minh Mà ta vẫn nghĩ là mình đấy thôi! Đêm đêm sao vẫn đổi ngôi Thường thường anh vẫn hay ngồi nhớ em Mặc cho mưa gió cũ mềm Kệ cho thần thánh lèm bèm điếc tai! Mấy mươi thế kỷ chạy dài Khùng điên thì tỉnh, hiền tài thì mê… Mấy mươi thế kỷ người về Ta gửi em ánh trăng thề làm tin! Khép một cuộc đi… Tác giả Nguyễn Thanh Hải múc muỗng nắng cuối năm khuấy đầy ly gió một ngụm nhớ mát lành thấm giọng ban trưa hoa vông muộn mằn bay xác đỏ cháy lên bao kỳ vọng cho người nắng hỏi sao ta mãi mồ côi bưng tiếng cười thả vào trời vô cảm ngôn ngữ nào điếc đác trưa nay qua mùa phiêu du đêm về hiện thực với ngày cầu vồng trượt chân gai vông cào rách ngực em phúc khảo ta đùa cợt mặt trời qua những rừng đêm về ban mai trổ ngọn cuộc bát quái ngũ hành bến đỗ phiêu linh mộng du chạm vào ta rực ngày rơm rạ qua mùa hoàn nhiệm hoa lá xanh rì vết chim trên mắt gương mặt lãng quên rụng lấp dấu mùa bầy hoài niệm cựa mình lên tiếng có bao giờ đẽo gọt được tuổi tên mượn kỷ niệm khuấy tràn ly nhớ đổ xuống mùa khép lại một cuộc đi … Buổi chiều Tác giả Nguyễn Thanh Hải Buổi chiều về nhập nhằng như gã tiều phu vác bó ngày xuống núi em yêu bầu trời đã có một trăng tâm tư đêm nay ru ngàn sao êm ngủ cánh đồng đã có muôn trùng dế giun hò hẹn nhau trong bài hoang ca của gió dòng sông còn có lớn ròng vắt cạn đêm chỉ có đất xanh mọc nỗi buồn lên cỏ Buổi chiều làm rách khuôn ngực anh em yêu anh/ gã tiều phu/ không giải cứu công chúa bằng nụ hôn chỉ mong ngược buổi chiều ban mai thức giấc thơm tóc xanh em thiếu nữ Buổi chiều ngược đường tim vết gió mây còn có thể kéo khói che quầng thâm khuôn trăng sao anh không thể xóa quầng thâm thời gian trên má em? Biển và em Tác giả Nguyễn Tuyết Hạnh Em ngồi ngắm biển xanh Anh ước thành con sóng Em một mình lẻ bóng Anh ước thành chiếc ô Trên ngọn sóng nhấp nhô Anh ước thành thuyền nhỏ Có em yêu trên đó Ta giong thuyền ra khơi Bao bến bờ xa xôi Anh vẫn về bến cũ Gió ru hàng dương ngủ Anh nhẹ nhàng ru em Khúc tình ca êm đềm. Biển xanh và cát trắng Chiều êm ngày biển lặng Anh ước ngồi bên em! Lối xưa Tác giả Văn Thành Lê Minh họa Blog radio Vô tình bước lạc lối xưa Nghe hồn chếnh choáng như vừa giêng hai Tôi, em và giấc mơ dài Còn gì? Khúc hát đi ngoài hư vô. Bài thơ tình cũ nơi mô Giờ đây còn chắc cũng khô khốc ngày Em cười tôi tỉnh thành say Hai vòng ôm vẫn chưa đầy yêu thương. Nhớ nhung ướp đẫm cung đường Để tôi dẫm phải dậy hương tháng ngày Lặn tìm trong gió heo may Nghe buôn buốt nhớ ánh mày chông chiêng. Xưa ơi sấp ngửa chao nghiêng Rơi cong vành nón về riêng lối nào Sao giờ tôi với nôn nao Vô tình lại bước lạc vào lối xưa. Mùa mới Tác giả Phong Linh Em à Tháng mười một vừa rớt xuống lòng bàn tay Anh giật mình như đứa trẻ con phải bỏng Thời gian đã căng buồm giữa sóng Sao nỗi buồn không chịu ra khơi? Ai đó nói rằng “cô ấy khác rồi” Họ gọi em bằng một danh từ khác Jessica? Jannesa? Chẳng biết nữa Em xếp tiếng mẹ đẻ vào chiếc hộp vuông vắn Hai tiếng “thương anh” từ đó im bặt Chỉ nụ cười và những giọt nước mắt Vẫn không chút ưu tư… Mùa đông bên anh gió bấc mưa mù Nơi có em mây hồng nắng ấm Em à… Melbourne có thương em không? Có cùng em nghe tình ca mỗi tối Và đặt lên môi em những chiếc hôn vội trước bình minh? Thành phố ấy không có dấu chân chúng mình Không có em dỗi hời nói anh mặc thêm áo Không có anh mặc mưa và dông bão Thức trắng đêm dài những lúc em đau… Thành phố không có chúng mình nên chẳng lạc mất nhau Biết đâu Tác giả Phong Linh Em trở về Một ngày phố xá vắng tênh Đàn mây xám trên đầu xô rất nhẹ Vậy mà đám lá vàng bị gió xới tung Và rơi… Em kể về những ngày lạc nhau giữa phố người Em đã đi qua nhiều mùa Yêu nhiều người Có nhiều thứ Nhưng chưa bao giờ ngừng nhớ về tôi Đám lá vàng vẫn bị gió xới tung Nước mắt em bay xuôi chiều chiếc khăn quàng cổ Có lẽ vì áo choàng không đủ ấm Chiếc nhẫn lấp lánh ngón áp út run run… Tôi bối rối Khe khẽ hát “bài không tên trở lại” Rồi đặt môi mình lên nước mắt người con gái Nhưng không gian vẫn toàn tiếng khóc Người đặt lên mộ gã hành khất nhành hoa trắng… Gió đã tắt từ bao giờ nhưng những chiếc lá vẫn rơi… Những bậc thềm Tác giả Đinh Hiếu Minh Ảnh minh họa Anh đã mang trong mình quá nhiều mùa đông để nông nỗi không biết đến mùa xuân ở bậc thềm thứ nhất, nơi em đã đợi anh, khi anh như một cơn gió buồn bã, chỉ thổi qua những hàng cây trong đêm, và nằm nhung nhớ, anh hát bài ca về mùa đông, ở bậc thềm thứ hai, anh nhận ra chiếc khăn màu mận tím, em đan chằng chịt những nhớ thương, có một chiếc lá vừa rơi, hoà vào buổi chiều, anh xa dần bằng ánh nắng cuối ngày, quên đi chiếc khăn, bậc thềm thứ hai chỉ còn một chiếc lá và mùa đông sắp cạn, anh đi về với vệt nắng héo hon không còn đợi đến ngày mùa đông tan đi, không ai đón đợi bất chợt ở bậc thêm thứ ba, em vẫn đợi chờ và mùa xuân. Thành phố mùa đông… Tác giả Hữu Nam Ảnh Em như con thác- trút xuống thế gian bao tiếng hờn Lòng người tê dại Sương phủ mờ thành phố Anh đứng nhìn em – đỉnh Labiang dần xa ngàn dặm Chẳng thấy em đâu. Chiều tà Một cơn mưa lõa thể Mặt trời ngụp lặn sau ngọn núi phía chân trời Khóc – cánh hoa tàn nhanh Em mắng rủa mùa đông Mùa xuân chết lặng không bến bờ mong nhớ. Rừng thông lặng lẽ – em khẽ cười bên bếp lửa Trong túp lều còn một thiên sứ mùa đông Vội vã Ta ôm em cùng tiếng nấc Nâng niu tình ái đêm về Ngọn lửa cháy – thành phố ấm lên… Như vẫn có mùa thu Tác giả Huệ Nguyễn Tặng Hạnh Ngân không có mùa thu cao nguyên ta mường tượng ngọn heo may làm nũng bên bậu cửa mang từ em chút nhớ xõa tóc che ngang mùa yêu mê say! giấu vào ngày se se giọt mắt ta lăn trong/ làn hương em lấm láp điều bí mật chảy tràn môi son lời tình tự ngã vào thơ không có mùa thu cao nguyên ai khơi cho trời trong vắt? cánh chuồn ru hạt nắng hanh hao lời ban sơ “chiếc lá tuổi mình đính hạt cườm hy vọng” neo vào số phận ta vẫn bơi trong nhau khăn gió quàng lên nỗi nhớ ấm vòng tay Thu nghiêng ngả chiếc khóa môi ngọt chiều! em kề bên chứ xa đâu cầm thu ta thả vào nhau tiếng đời! Đêm giáng sinh Tác giả Cao Vĩ Nhánh Hình minh họa Pinterest Giữa lao xao phố xá Có mấy người như anh Trong đêm đông lạnh giá Một mình đi loanh quanh. Quán bên sông đầy gió Ai hẹn đâu mà chờ Thoáng qua màu áo biếc Anh nhớ em vô bờ. Chuông giáo đường chầm chậm Rót từng giọt vào đêm Trái tim chừng trở gió Đêm thánh xưa êm đềm. Tình đã thành tình cũ Em ngày xưa đã xưa Xa đôi bờ tóc rối Thoảng thời gian sương mù. Có chút nắng vừa rơi em ạ Tác giả Tâm Nhiên Có chút nắng vừa rơi em ạ Trước hiên nhà mùa đông lãng đãng trôi Bức tường loang ánh mắt rối bời Rêu phủ úa bởi một người không về nữa Căn gác nhỏ cái gì cũng nhỏ Anh thả từng kỷ niệm cất vào chai Kỷ niệm lăn khô khốc loang dài Cứa vào tim đau cả từng nhịp đập Phố của em, những dòng người tất bật Tiếng ầm ì lẫn trong tiếng hỏi thăm Muốn kể em nghe, mọi người vẫn ân cần… Cuối cuộc gọi tiếng thở dài buông tút… tút… Có những khi em rưng rưng bật khóc Em rất buồn, giận lắm bởi người ta Anh lặng thinh, mưa ướt sũng hiên nhà Biết dỗ làm sao, hai trái tim lạc bước Phố huyện mình vẫn vẹn nguyên như trước Con đường bé và cái gì cũng bé Tiếng mở cửa mỗi sớm mai cũng cọt kẹt chạm vào nhau khe khẽ Em không về nữa thật rồi… nhớ không hả, phố ơi… Xem thêm 15 bài thơ tình Anh và nỗi nhớ Tình yêu của cụ ông 95 tuổi khiến ai cũng phải cảm động
Bạn đang xem bài viết 15 Bài Thơ Tình “Anh Nhớ Em” Hay, Giàu Cảm Xúc được cập nhật mới nhất trên website Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Đâu đó những lãng quên Tác giả Việt Anh Con ốc bỏ đi từ lâu Khi tôi áp tai vào Chiếc vỏ vẫn nghêu ngao bản tình ca ngày đó Sóng rì rào cưỡi lên ngọn gió Bờ cát đã nhoà hết dấu chân em Khi tôi nhìn mặt biển vào đêm Vẫn lấp lánh như ngày xưa ấy Triệu vì sao trên trời, triệu vì sao dưới nước Nào ai nhớ thiếu một vì sao Khi tôi bước đi dọc rặng phi lao Chúng vẫn giữ bao năm màu nâu của đất Nụ hôn ngọt và cái ôm rất chặt Chẳng giữ lại giùm tôi Tìm em màu áo tím Tác giả Như Châu Huế chiều nay nắng lắm em ơi! Sông Hương nhuộm biếc nước da trời Anh qua bên ấy trường Đồng Khánh Mong mãi mà em chẳng tới nơi. Anh ngóng em trong chiếc áo dài, Dưới vành nón trắng tóc buông vai, Nụ cười em đến trong màu tím Xua hết trong anh phút lạc loài. Chờ mãi mà sao chẳng thấy em? Nắng kia đã nhạt dưới chân thềm Lòng anh sao cứ bâng khuâng mãi? Cho nỗi u hoài thêm cứ thêm! Áo tím ở đâu, em ở đâu? Sông Hương lặng lẽ chở thêm sầu! Đồng Khánh chiều nay sao vắng quá, Gió động lá vàng rơi phía sau! Xe đạp và tình ca Tác giả ĐCĐ “quay đều quay đều quay đều thương hoài những vòng xe …”* Mình yêu nhau giữa cơn bão giá Thời thị trường tình hiếm như xăng Thương em lắm lẽ nào cuốc bộ Hú vía, còn xe đạp sườn ngang. Em tréo chân ngồi nghiêng công chúa Trước ghi-đông hoá mặt trời hồng Ngực anh lãng đãng mùi hoa cỏ Tựa sát vào em sẽ bâng khuâng Bạn bè lắm đứa quên rồi phố Tình yêu tựa gió có bằng không Anh phước lớn ông trời chiếu cố Môi em ru bằng giọng chim lừng Lỡ xẹp lốp, hãy nghe lá hát Bớt hoài nghi mỗi lúc tuột sên Xóc ổ gà đừng mau nước mắt Cho anh hôn sẽ thấy thăng bằng Chiều lãng mạn thường khi rỗng túi Nắng thật thà chẳng khẩu trang đâu Chê nhà hàng mình ngồi quán bụi Ly chè ngon như mối tình đầu … Anh tốt số còn răng còn …dép Còn cô công chúa ngự sườn ngang Còn một túi thơ, bờ ngực lép Len giữa dòng đời ngợp khói xăng. * Lời bài hát “Xe đạp ơi!” – Ngọc Lễ Kể với em! Tác giả Nguyễn Kiên Giang Mấy mươi thế kỷ người đi Hoang sơ đã bớt, còn gì không vui Xuyên sơn vạn lý xương vùi Mới nên một mớ bùi nhùi hôm nay Trần gian tính tháng, tính ngày Tính hơn, tính thiệt mới hay dở người Chỉ là đơn giản tiếng cười! Mà đau đứt ruột, mà tươi đọa đày Mấy mươi thế kỷ người say Thương yêu sao vẫn chưa đầy nhân sinh Mỗi sớm mai, mỗi bình minh Mà ta vẫn nghĩ là mình đấy thôi! Đêm đêm sao vẫn đổi ngôi Thường thường anh vẫn hay ngồi nhớ em Mặc cho mưa gió cũ mềm Kệ cho thần thánh lèm bèm điếc tai! Mấy mươi thế kỷ chạy dài Khùng điên thì tỉnh, hiền tài thì mê… Mấy mươi thế kỷ người về Ta gửi em ánh trăng thề làm tin! Khép một cuộc đi… Tác giả Nguyễn Thanh Hải múc muỗng nắng cuối năm khuấy đầy ly gió một ngụm nhớ mát lành thấm giọng ban trưa hoa vông muộn mằn bay xác đỏ cháy lên bao kỳ vọng cho người nắng hỏi sao ta mãi mồ côi bưng tiếng cười thả vào trời vô cảm ngôn ngữ nào điếc đác trưa nay qua mùa phiêu du đêm về hiện thực với ngày cầu vồng trượt chân gai vông cào rách ngực em phúc khảo ta đùa cợt mặt trời qua những rừng đêm về ban mai trổ ngọn cuộc bát quái ngũ hành bến đỗ phiêu linh mộng du chạm vào ta rực ngày rơm rạ qua mùa hoàn nhiệm hoa lá xanh rì vết chim trên mắt gương mặt lãng quên rụng lấp dấu mùa bầy hoài niệm cựa mình lên tiếng có bao giờ đẽo gọt được tuổi tên mượn kỷ niệm khuấy tràn ly nhớ đổ xuống mùa khép lại một cuộc đi … Buổi chiều Tác giả Nguyễn Thanh Hải Buổi chiều về nhập nhằng như gã tiều phu vác bó ngày xuống núi em yêu bầu trời đã có một trăng tâm tư đêm nay ru ngàn sao êm ngủ cánh đồng đã có muôn trùng dế giun hò hẹn nhau trong bài hoang ca của gió dòng sông còn có lớn ròng vắt cạn đêm chỉ có đất xanh mọc nỗi buồn lên cỏ Buổi chiều làm rách khuôn ngực anh em yêu anh/ gã tiều phu/ không giải cứu công chúa bằng nụ hôn chỉ mong ngược buổi chiều ban mai thức giấc thơm tóc xanh em thiếu nữ Buổi chiều ngược đường tim vết gió mây còn có thể kéo khói che quầng thâm khuôn trăng sao anh không thể xóa quầng thâm thời gian trên má em? Biển và em Tác giả Nguyễn Tuyết Hạnh Em ngồi ngắm biển xanh Anh ước thành con sóng Em một mình lẻ bóng Anh ước thành chiếc ô Trên ngọn sóng nhấp nhô Anh ước thành thuyền nhỏ Có em yêu trên đó Ta giong thuyền ra khơi Bao bến bờ xa xôi Anh vẫn về bến cũ Gió ru hàng dương ngủ Anh nhẹ nhàng ru em Khúc tình ca êm đềm. Biển xanh và cát trắng Chiều êm ngày biển lặng Anh ước ngồi bên em! Lối xưa Tác giả Văn Thành Lê Vô tình bước lạc lối xưa Nghe hồn chếnh choáng như vừa giêng hai Tôi, em và giấc mơ dài Còn gì? Khúc hát đi ngoài hư vô. Bài thơ tình cũ nơi mô Giờ đây còn chắc cũng khô khốc ngày Em cười tôi tỉnh thành say Hai vòng ôm vẫn chưa đầy yêu thương. Nhớ nhung ướp đẫm cung đường Để tôi dẫm phải dậy hương tháng ngày Lặn tìm trong gió heo may Nghe buôn buốt nhớ ánh mày chông chiêng. Xưa ơi sấp ngửa chao nghiêng Rơi cong vành nón về riêng lối nào Sao giờ tôi với nôn nao Vô tình lại bước lạc vào lối xưa. Mùa mới Tác giả Phong Linh Em à Tháng mười một vừa rớt xuống lòng bàn tay Anh giật mình như đứa trẻ con phải bỏng Thời gian đã căng buồm giữa sóng Sao nỗi buồn không chịu ra khơi? Ai đó nói rằng “cô ấy khác rồi” Họ gọi em bằng một danh từ khác Jessica? Jannesa? Chẳng biết nữa Em xếp tiếng mẹ đẻ vào chiếc hộp vuông vắn Hai tiếng “thương anh” từ đó im bặt Chỉ nụ cười và những giọt nước mắt Vẫn không chút ưu tư… Mùa đông bên anh gió bấc mưa mù Nơi có em mây hồng nắng ấm Em à… Melbourne có thương em không? Có cùng em nghe tình ca mỗi tối Và đặt lên môi em những chiếc hôn vội trước bình minh? Thành phố ấy không có dấu chân chúng mình Không có em dỗi hời nói anh mặc thêm áo Không có anh mặc mưa và dông bão Thức trắng đêm dài những lúc em đau… Thành phố không có chúng mình nên chẳng lạc mất nhau Biết đâu Tác giả Phong Linh Em trở về Một ngày phố xá vắng tênh Đàn mây xám trên đầu xô rất nhẹ Vậy mà đám lá vàng bị gió xới tung Và rơi… Em kể về những ngày lạc nhau giữa phố người Em đã đi qua nhiều mùa Yêu nhiều người Có nhiều thứ Nhưng chưa bao giờ ngừng nhớ về tôi Đám lá vàng vẫn bị gió xới tung Nước mắt em bay xuôi chiều chiếc khăn quàng cổ Có lẽ vì áo choàng không đủ ấm Chiếc nhẫn lấp lánh ngón áp út run run… Tôi bối rối Khe khẽ hát “bài không tên trở lại” Rồi đặt môi mình lên nước mắt người con gái Nhưng không gian vẫn toàn tiếng khóc Người đặt lên mộ gã hành khất nhành hoa trắng… Gió đã tắt từ bao giờ nhưng những chiếc lá vẫn rơi… Những bậc thềm Tác giả Đinh Hiếu Minh Anh đã mang trong mình quá nhiều mùa đông để nông nỗi không biết đến mùa xuân ở bậc thềm thứ nhất, nơi em đã đợi anh, khi anh như một cơn gió buồn bã, chỉ thổi qua những hàng cây trong đêm, và nằm nhung nhớ, anh hát bài ca về mùa đông, ở bậc thềm thứ hai, anh nhận ra chiếc khăn màu mận tím, em đan chằng chịt những nhớ thương, có một chiếc lá vừa rơi, hoà vào buổi chiều, anh xa dần bằng ánh nắng cuối ngày, quên đi chiếc khăn, bậc thềm thứ hai chỉ còn một chiếc lá và mùa đông sắp cạn, anh đi về với vệt nắng héo hon không còn đợi đến ngày mùa đông tan đi, không ai đón đợi bất chợt ở bậc thêm thứ ba, em vẫn đợi chờ và mùa xuân. Thành phố mùa đông… Tác giả Hữu Nam Em như con thác- trút xuống thế gian bao tiếng hờn Lòng người tê dại Sương phủ mờ thành phố Anh đứng nhìn em – đỉnh Labiang dần xa ngàn dặm Chẳng thấy em đâu. Chiều tà Một cơn mưa lõa thể Mặt trời ngụp lặn sau ngọn núi phía chân trời Khóc – cánh hoa tàn nhanh Em mắng rủa mùa đông Mùa xuân chết lặng không bến bờ mong nhớ. Rừng thông lặng lẽ – em khẽ cười bên bếp lửa Trong túp lều còn một thiên sứ mùa đông Vội vã Ta ôm em cùng tiếng nấc Nâng niu tình ái đêm về Ngọn lửa cháy – thành phố ấm lên… Như vẫn có mùa thu Tác giả Huệ Nguyễn Tặng Hạnh Ngân không có mùa thu cao nguyên ta mường tượng ngọn heo may làm nũng bên bậu cửa mang từ em chút nhớ xõa tóc che ngang mùa yêu mê say! giấu vào ngày se se giọt mắt ta lăn trong/ làn hương em lấm láp điều bí mật chảy tràn môi son lời tình tự ngã vào thơ không có mùa thu cao nguyên ai khơi cho trời trong vắt? cánh chuồn ru hạt nắng hanh hao lời ban sơ “chiếc lá tuổi mình đính hạt cườm hy vọng” neo vào số phận ta vẫn bơi trong nhau khăn gió quàng lên nỗi nhớ ấm vòng tay Thu nghiêng ngả chiếc khóa môi ngọt chiều! em kề bên chứ xa đâu cầm thu ta thả vào nhau tiếng đời! Đêm giáng sinh Tác giả Cao Vĩ Nhánh Giữa lao xao phố xá Có mấy người như anh Trong đêm đông lạnh giá Một mình đi loanh quanh. Quán bên sông đầy gió Ai hẹn đâu mà chờ Thoáng qua màu áo biếc Anh nhớ em vô bờ. Chuông giáo đường chầm chậm Rót từng giọt vào đêm Trái tim chừng trở gió Đêm thánh xưa êm đềm. Tình đã thành tình cũ Em ngày xưa đã xưa Xa đôi bờ tóc rối Thoảng thời gian sương mù. Có chút nắng vừa rơi em ạ Tác giả Tâm Nhiên Có chút nắng vừa rơi em ạ Trước hiên nhà mùa đông lãng đãng trôi Bức tường loang ánh mắt rối bời Rêu phủ úa bởi một người không về nữa Căn gác nhỏ cái gì cũng nhỏ Anh thả từng kỷ niệm cất vào chai Kỷ niệm lăn khô khốc loang dài Cứa vào tim đau cả từng nhịp đập Phố của em, những dòng người tất bật Tiếng ầm ì lẫn trong tiếng hỏi thăm Muốn kể em nghe, mọi người vẫn ân cần… Cuối cuộc gọi tiếng thở dài buông tút… tút… Có những khi em rưng rưng bật khóc Em rất buồn, giận lắm bởi người ta Anh lặng thinh, mưa ướt sũng hiên nhà Biết dỗ làm sao, hai trái tim lạc bước Phố huyện mình vẫn vẹn nguyên như trước Con đường bé và cái gì cũng bé Tiếng mở cửa mỗi sớm mai cũng cọt kẹt chạm vào nhau khe khẽ Em không về nữa thật rồi… nhớ không hả, phố ơi… Nếu 15 bài thơ tình “anh nhớ em” hay nhất là những bài thơ đầy cảm xúc của anh giành cho em thì “5 bài thơ tình Anh và nỗi nhớ” là những vần thơ của em, trái tim nữ tính đầy yêu thương gửi cho anh. Tác giả Lam Khê và để anh lau đi vệt muối đọng trên khóe môi em bình minh Tác giả Nguyễn Hồng Hạnh Đi ngược đường mưa. Ướt nhèm Nức nở… Tác giả Huệ Hương Tác giả Huệ Hương Tháng chín của em nhạy cảm quá chừng Mong manh, dịu dàng môi mềm con gái Vấp giọt mưa hắt hiu nỗi buồn chững lại Trượt ngã vào đêm, òa vỡ tiếng thở dài Những nỗi niềm dự cảm riêng mang dẫu khát thèm chẳng thể nào níu giữ cái nắm tay nghe hồn úa cũ Tháng năm dìu nhau đi về lam lũ Giọt giọt buồn đọng mái rêu phong Bao thanh âm vọng về từ nỗi nhớ mong Dồn góc khuất riêng mình một nhành câm lặng Đan gió cài lơ đãng khuyết vần thơ Ô cửa nhỏ ngẩn ngơ dệt khúc vĩ cầm dìu dặt Ôm ánh mắt ấm thơm, níu cái nhìn thật chặt Có thể nào giặt ướt bản tình ca? Tác giả Trần Hoa Khá Tác giả Như Diệu Linh Tác giả Lữ Thị Mai trong căn phòng ứa tràn hương bạch yến đừng hỏi vì sao hay mộng du Tác giả ARMI MEO Sóng giận điều gì mà cứ xô bờ mãi Cung đàn xưa đã đứt phím tơ hồng “Con nhện giăng tơ……con xít lội sông…” Bươm bướm vàng theo gió lạc ra sông Bay chấp chới rồi vỡ òa theo sóng… Người con gái úp mặt khóc “Con nhện giăng tơ……con sáo sổ lồng…” Tác giả Du Nguyễn tôi không còn thiết tha gì những chiếc lá vàng lá vàng cũng đã bỏ tôi mà đi tôi không còn nhớ nhung gì những dòng sông những dòng sông chảy mãi tôi không còn chờ đợi người yêu dấu anh ấy cũng bỏ tôi rồi Tác giả Huệ Nguyên một sớm trôi cùng bình minh Cao nguyên những dòng sông sương chảy tràn thung sâu như mái tóc em mềm mại đắp lên giấc mơ những vườn cà phê ngái ngủ đỏ au trái chín gọi mùa… mặt trời chạy thi cùng chuyến xe lăn lóc đuổi bóng mình trên đất ướt mèm sương trinh nguyên vỡ điều bỏng khát ngày miên man lời mê dụ xanh!… Tác giả Giang Nhi Tác giả Phi Quỳnh Người ơi! Em vẽ bằng gì? Kỷ niệm, khát khao Bằng đam mê của một thời thiếu nữ Em vẽ anh trong trí nhớ Tâm tưởng ngọt ngào Một chút lạnh, hoang mang… Tác giả Diệp Sương Tác giả Xuân Thi Tác giả Lê Ân Tác giả Lê Ân Về thôi em, ru gì xa xôi mà em khóc nước mắt không thể thay lời tình biệt Về thôi em… Thương lắm cõi người. Về thôi em, hắt cơn đau đời qua mùa nghiệt ngã Nâng chén phù vân đối diện cuộc phù trầm. Về thôi em… Làm gì có trăm năm mà em khóc! Rượu nghìn trùng chong cuộc nghìn trùng ai. 15 Bài Thơ Triết Lý Hay Về Cuộc Đời Người khách thứ hai là một bà mẹ Thời gian in trên những đốm đồi mồi Lũ trẻ ở đâu, lũ trẻ ở đâu, sao bà chỉ một mình Người khách thứ ba là cô gái vừa bước qua tuổi hai mươi Những phong sương đã hằn trên nét mặt Và những đêm thâu quầng thâm đôi mắt Người thứ tư, một cậu học trò Cậu là ai, sao cậu lại bơ vơ Tôi chỉ đến tìm người cha chưa bao giờ gặp mặt Tác giả Phạm Tân Xuân Cao chút miligam một cánh gió còn lâng lâng trên con đường bỏ ngõ chỉ mong manh như để dành cho những chất chồng còn neo đậu sau vết cạn sương nhòa quãng vắng ánh trăng! phả mùi hương còn vương ở vùng xa xăm cát sỏi dưới đáy hồ bi bô câu hát đứa trẻ sơ sinh nhớ người mẹ vô hình khát khao từng dòng sữa tha thiết góp vào hạt mầm tách vỏ vi vu phiêu du bản điệp khúc thoát xác xa gần cân đối trong huyền hồ tịnh lắng ẩn thư! Tác giả Dấu ba chấm Tác giả Tiểu Mục Đồng Tác giả Tiểu Mục Đồng Giếng khơi! Giếng khơi! Tiếng gàu va thành giếng Tiếng vọng lay thức mặt trời Những bàn chân bước sau đêm “tối lửa tắt đèn” Trầm nhịp! Gánh nước về tưới xanh giấc thơ tôi! Tác giả Trần Hương Giang Tôi chọn một màu tím thả nỗi buồn đi rong trên bầu trời đầy gió mây không trôi chỉ lặng yên khóc thầm chờ đợi như hòn vọng phu xưa đã hoá đá mòn mỏi dưới chân núi… Tôi chọn một màu xanh rừng bạt ngàn hát ca với thảo nguyên và chênh chao trong nỗi nhớ hoang vu của mẹ như thác nước tuôn trào đang chảy hoài chảy mãi … Tôi chọn một màu hồng tô môi son đỏ thắm tươi nồng má hây hây cô gái người Ê Đê hồn nhiên cười, khoả mình dưới sông nắng ngập tràn trêu đùa trên tóc… Tác giả Võ Thị Hà Tác giả Võ Thị Hà Còn tôi thèm đi trong khu vườn tuổi nhỏ Cả một mùa hè nắm chặt lòng tay. Tác giả Tạ Xuân Hải Tác giả Phan Hòa Tác giả Nguyễn Thị Phương Lan Tác giả Văn Thành Lê Phải rồi bạn tôi ơi tôi mãi là đứa – trẻ – già Ăn KFC mà cứ ước bát canh cua nấu cùng rau đay, rau ngót Uống ly bia nhớ nước vối quê nhà… Tác giả Đào Mạnh Long Tác giả Mạc Mạc Tiều phu, bác! Cho tôi mượn chiếc rìu hì hụi chặt, bổ góc vườn Thơ hòng đốt lên đống lửa hoặc đôi ngày đẹp trời tôi sẽ múa vũ điệu Rìu ngồn ngộn xiêm y từ vựng vĩ thanh của chặng đường gia công ngôn ngữ Hôm nay, giữa cánh đồng chiêm trũng nàng Hwang Jini nhảy múa với vũ công Mồ hôi Bạn có dám cùng tôi tấu nhạc theo nàng chỉ với tiếng vỗ tay của những người thợ gặt Tác giả Nguyễn Thị Nguyệt Nga ô hay! bản tình ca ru mãi… tận đáy tim Lời Bài Hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Thư viện tổng hợp những Lời bài hát hay nhất trong nước và ngoài nước, là nơi bạn có thể tìm kiếm lời ca khúc yêu thích của mình. Lời bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Cho tôi hỏi những dãy phố đi qua, những ngõ vắng đi qua, những gốc cây sấu già. Cho tôi hỏi những vỉa hè mưa rơi, những ngảõ đường đông vui. Có còn nhớ đến tôi? Cho tôi hỏi tháng tám nắng như mơ, lấp lánh đám mây xa, gió cuốn về phố lạ. Cho tôi hỏi đám cỏ dại ven đê, con thuyền ngoài xa kia, có nhìn thấy tôi trở về? Thấy tôi trở về tuổi 15 tóc bím thơ ngây, tuồi 15 tiếng hát mê say, phơi phới ngày xanh chấp cánh bay. Mắt sáng môi hồng, đạp xe trên phố băng băng, quanh tôi quanh tôi bạn thân quen. Ríu rít trên đường bầy chim non tới trường. Ôi năm tháng xa xôi mang hơi ấm cha tôi và ánh mắt dịu dàng mẹ tôi. Khi cha thao thức viết trong đêm thâu và dưới ánh đèn mẹ ngồi khâu. Ngày tháng ấy biết bao thương yêu. Ôi năm tháng ấy quá xa xôi, ký ức thiêng liêng trở về bên tôi rượi mát tâm hồn tôi. Như con sóng vỗ mãi trong tôi thì thầm sóng hát mãi không nguôi. Còn mãi tuổi 15 tuyệt vời. Còn mãi tuổi 15 tuyệt vời. Còn mãi tuổi 15 tuyệt vời. Lời bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 xem dưới dạng không dấu Cho toi hoi nhung day pho di qua, nhung ngo vang di qua, nhung goc cay sau gia. Cho toi hoi nhung via he mua roi, nhung ngao duong dong vui. Co con nho den toi? Cho toi hoi thang tam nang nhu mo, lap lanh dam may xa, gio cuon ve pho la. Cho toi hoi dam co dai ven de, con thuyen ngoai xa kia, co nhin thay toi tro ve? Thay toi tro ve tuoi 15 toc bim tho ngay, tuoi 15 tieng hat me say, phoi phoi ngay xanh chap canh bay. Mat sang moi hong, dap xe tren pho bang bang, quanh toi quanh toi ban than quen. Riu rit tren duong bay chim non toi truong. Oi nam thang xa xoi mang hoi am cha toi va anh mat diu dang me toi. Khi cha thao thuc viet trong dem thau va duoi anh den me ngoi khau. Ngay thang ay biet bao thuong yeu. Oi nam thang ay qua xa xoi, ky uc thieng lieng tro ve ben toi ruoi mat tam hon toi. Nhu con song vo mai trong toi thi tham song hat mai khong nguoi. Con mai tuoi 15 tuyet voi. Con mai tuoi 15 tuyet voi. Con mai tuoi 15 tuyet voi. Từ khóa tìm kiếm cho bài Có Thấy Tôi Tuổi 15 Tìm bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Nghe bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Tải ca khúc Có Thấy Tôi Tuổi 15 Tải nhạc chuông Có Thấy Tôi Tuổi 15 cho điện thoại Nghe Có Thấy Tôi Tuổi 15 remix beat Tải nhạc chờ bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Xem video bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Nhạc không lời Có Thấy Tôi Tuổi 15 Bài Có Thấy Tôi Tuổi 15 MV trên youtube Tác giả sáng tác bài Có Thấy Tôi Tuổi 15 Ca sĩ hát bài Có Thấy Tôi Tuổi 15 hay nhất Giới thiệu về bài hát Có Thấy Tôi Tuổi 15 Cover Có Thấy Tôi Tuổi 15 Những Bức Thư Thơ Về Hoa Mai Nha Trang, Trung tuần tháng Hai năm Đinh Tỵ 1977 Nhưng chữ XUÂN TÍN, THẦN TIÊN là những chữ thường dùng để ám chỉ hoa mai. Chữ TƯƠNG TƯ mượn trong bài Hữu Sở Tư của Lư Đồng đời Đường Câu “Nhất mộ tương tư vân thụ diếu” chẳng những mượn chữ trong thơ Lữ Đồng, mà còn mượn chữ trong thơ Đỗ Phủ nhớ Lý Bạch Thơ Lữ Đồng diễn ý MAI, thơ Đỗ Phủ diễn ý XA CÁCH, và cả hai diễn ý NHỚ THƯƠNG. Chữ NHẬT MỘ đưa dư ba xuống câu thứ tư “Nhất hoằng thanh thuỷ nguyệt quyên quyên”. Câu này mới đọc qua tưởng không có xuất xứ nhưng xét kỹ thì là thoát thai từ câu thơ Lâm Bồ đời Tống Dùng chữ NHẬT MỘ trên câu thứ ba để chiếu xuống chữ NGUYỆT nơi câu thứ tư bài CÁCH LIÊM MAI, tác giả đã hớp được cái thần của chữ NGUYỆT HOÀNG HÔN trong thơ Tống. Nhưng trong thơ Tống, bóng hoa mai che mặt nước nên bóng trăng cùng hương nhẹ lơ lửng trên không trung. Còn trong thơ Nguyên, mai bị rèm ngăn cách, nên trên mặt nước trong bóng trăng sáng làu làu. Bóng trăng sáng làu làu trên mặt nước, vừa gợi cảnh rực rỡ, vừa gây khí lạnh lùng, khiến niềm tương tư càng thêm thấm càng thêm đậm. Bài ỨC MAI vừa dùng chữ trong thơ cổ vừa dùng điển tích xưa. GIANG NAM là chữ trong bài thơ Đường Còn THANH ĐIỂU trong câu thứ ba, không phải dùng điển Tây Vương Mẫu, mà là điển Triệu Sư Hùng. Triệu Sư Hùng đời Hán, đi ngang qua núi La Phù thì trời sắp tối, ghé vào nhà trạm bên đường nghỉ qua đêm. Một giai nhân, y trang toàn trắng, ra đón tiếp. Đêm xuống dần dần, tuyết cũng dần dần theo đêm xuống. Trong nhà trạm, một mùi hương thanh thanh từ nơi giai nhân toả ra, mỗi lúc mỗi lan rộng khắp cả đây đó. Và đêm cũng mỗi lúc mỗi lạnh thêm. Giai nhân bèn Sử Hùng sang quán rượu bên cạnh. Một thị nữ áo xanh bưng rượu ra đãi khách. Dâng cho Sử Hùng 1 chén, dâng cho giai nhân một chén, vừa dâng rượu vừa múa vừa ca. Sử Hùng cao hứng uống say lúc nào không hay. Say quá gục lên bàn mà ngủ. Đến khi thức giấc, thì tuyết đã ngừng rơi. Nhìn khắp bốn bên, quán không thấy, trạm không thấy, giai nhân cũng không thấy, mà chỉ thấy dưới bóng trăng vằng vặc một mình nằm tựa gốc mai già hoa thạnh, trên cành một con chim xanh đậu hót líu lo… Nhưng ở đây “thanh điểu bất lai tiên mộng díu”, cho nên đành “nguyệt minh không tự ỷ lan can”. Niềm nhớ nhung không nói ra lời mà mênh mông cùng quạnh hiu, mà lạnh lùng trong sáng lạn. 1 Thơ vịnh mai, thơ về mai, triều đại nào cũng nhiều, cũng nhiều bài hay. Nhưng nổi tiếng xưa nay là thơ của Lâm Bồ đời Tống. LÂM BỒ, hiệu Hoà Thịnh, cất nhà ở tại Cô Sơn cạnh Tây Hồ, trồng mai nuôi hạt. Sống độc thân, lấy mai làm vợ, lấy hạt làm con. Một hôm vào vườn mai Tây Hồ thưởng hoa, bị mùi hương quyến rũ đi lạc đường, phải quanh quẩn suốt đêm. Thơ của Hoà Thịnh được khen là Trừng thiện cao viễn, tức là trong trẻo, sung túc, cao xa. Bài thơ VỊNH MAI được truyền tụng là bài có 2 câu thượng dẫn. Bài thơ, ý giàu tứ mới, văn chương lại cổ kính. Không tài nào dịch ra thơ nổi. Nên đành giải nghĩa đen Tất cả hoa thơm đều héo rụng, một mình riêng tốt đẹp, Chiếm trọn phong tình mà hướng về khoảnh vườn nhỏ. Bóng thưa toả nghiêng ngửa trên dòng nước trong cạn, Hương nhẹ bay lững lờ dưới ánh trăng hoàng hôn. Chim sương cầm muốn bay xuống đậu, nhưng bị choáng mắt, Giống bướm dường biết điều nên chung đoạn hồn với nhau. Mây có lời ngâm vi diệu khá gần gũi nương tựa nhau, Chẳng cần có đàn trỗi khúc rượu rót chén vàng. Đó là nghĩa trong chữ. Còn ý ngoài lời không sao nói hết. Thanh Xuyên và các em nên tự tìm tự gẫm để hưởng cho được cái vị trong vị ngoài vị của bài thơ nổi tiếng tự nghìn xưa. Âu Dương Tu cực thưởng câu Trong một bài khác cũng Vịnh Mai của Hoà Thịnh. Bài này tôi không nhớ đủ thiên. Và câu trên có nghĩa là – Nơi vườn nơi rừng, sau khi tuyết tan thì mới thấy nữa gốc, Chợt nơi rào nơi dậu gần bên mé nước, liền có nhánh nằm ngang. Rằng hay thì thật là hay, nhưng không làm cho tôi ớn lạnh như khi đọc những bài thơ Thanh mà Tuỳ Viên trích dẫn trong tập Thi Thoại Sương diệc tinh thần tuyết diệt ôn Nhất cảnh hiểu phong tầm cựu mộng Bán lâm hàn nguyệt thất cô thôn. Ngâm tình dục lũ băng vi cú Ly hận nan chiêu ngọc tác hồn Ký ngữ khê kiều kiều thượng khách Mạc tùng hương lý ngộ sài môn Đống vân hợp xứ lộ nan thông Lung lung chiếu khứ nguyệt nghi lạc Biện biện kình lai tuyết hựu không Vô mộng bất tuỳ lưu thuỷ khứ Hữu hương chỉ tại thử sơn trung Tùng gian trúc ngoại thuỳ tri kỷ Địa lão thiên hoang ngọc nhất tùng. Đó là thơ của Kỳ Lệ Xuyên, một vị Phương bá triều Càn Long. Văn chương trang nhã, tình ý cao viễn u nhàn. Tôi được đọc từ năm Quí Vị 1943 và thỉnh thoảng cứ ngâm đi ngâm lại mãi mà không chán. Trên 30 năm nay, tôi cố ý nhào nặn ngọn bút để dịch sang quốc âm, nhưng mãi đến giờ phút nầy vẫn chưa thấy thần hoa mỉm cười! Âu cũng đành dịch nghĩa đen như những bài của Lâm Bồ Trên đầu cành nơi nào có thể nhận được chút ngấn vết nhè nhẹ, Sương rơi vào cũng trở thành vật có tinh thần, tuyết dính vào cũng trở thành ấm áp. Một đường gió sớm bay tìm giấc mộng cũ, Nửa rừng trăng lạnh che khuất thôn mồ côi. Tình ngâm vịnh muốn chạm giá làm câu, Hận biệt ly khó vời ngọc tới để làm hồn. 3 Gởi nhắn cùng khách trên cầu Khê Kiều Chớ theo vào chỗ hương thơm mà lầm phải cửa củi tạp. Ai khiến vào cung nhà Hán để điểm trán cho công chúa? Nơi mây lạnh tụ hợp, đường khó thông. Nhìn theo ánh sáng mờ mờ soi, ngờ rằng trăng rụng, Thấy cánh cánh dùa tới, nhìn ra tuyết có đó cũng như không. Không mộng nào chẳng theo nước trôi đi, Có hương thì chỉ trong núi này mới có. Trong khoảnh tùng mọc ngoài nơi trúc mọc, ai là tri kỷ? Trời già đất hoang, chỉ có một cây ngọc. Dịch nghĩa như thế thì nghe như nói ngọng. Biết vậy nhưng tôi không dịch thành một bài tản văn, lời xuôi ý liền, vì nghĩ rằng bỏ một viên đường phèn vào nước cho tan để uống, thì không ý vị bằng đập ra cho các em lấy từng miếng nhỏ bỏ vào miệng chíp chắp lấy vị ngọt ngon. Qua nghĩa đen ngọng nghịu, các em tìm lấy nghĩa bóng ẩn tàng. Rồi dùng nghĩa bóng nghĩa đen hoà cùng âm điệu của nguyên tác, các em sẽ nhận thấy, không nhiều thì ít, chân giá trị của bài thơ. Thơ của Kỳ Lệ Xuyên cũng như thơ của Lâm Hoà Thịnh, khác hẳn hai bài thơ của đời Nguyên, tự xuất thân ý chớ không hề chịu chút đỉnh ảnh hưởng của tiền nhân. Muốn đem cái hay cái đẹp trong thơ ra trình bày nơi mặt giấy, người cầm bút ít tài như tôi, thấy lúng túng gần như muốn đem dịch ra thơ quốc âm. Mong Thanh Xuyên và các em tự lực cánh sinh vậy. Nha Trang, Trung tuần tháng Hai Đinh Tỵ 1977 Làm thơ, có người tuỳ hứng, có người dụng công. Làm thơ dụng công gọi là Khổ ngâm Nhiều khi khổ vì một chữ Có người lầm tưởng rằng chỉ có những thi nhân tầm thường, những thi công nặng về hình thức, mới làm thơ khổ sở như thế. Cũng đúng, nhưng không phải hoàn toàn đúng. Bởi từ xưa đến nay, có ai không phục tài Đỗ Phủ. Thế mà Đỗ Phủ làm thơ khắc khổ đến nỗi Lý Bạch phải trêu Đâu phải chỉ mình Đỗ Phủ. Mạnh Hạo Nhiên làm xong một bài thơ thì lông mày rụng hết. Vương Duy có lần vì chú tâm trong việc cấu tứ mà bước lầm vào vò dấm nơi sân. Giả Đảo ngót ba năm mới làm được hai câu đắc ý, và mãi lo cân nhắc hai chữ THÔI XAO mà đâm vào xe Hàn Dũ. 1 Đó là danh gia đời Đường. Đời nhà Tống, nổi tiếng khổ ngâm có Trần Sư Đạo, hiệu Hậu Sơn. Mỗi lần Hậu Sơn cao hứng thì lên ngâm tháp. Người nhà liền đuổi chó mèo gà vịt đi nơi khác, đem trẻ con gởi nhà khác, để cho ông chuyên ý mà nghĩ thơ. Lý Phàn Long đời Minh, tánh tình lại càng quái dị. Ông xây ở giữa hồ một lầu gọi là lầu Bạch Vân, gồm ba tầng. Tầng cao nhất là nơi ông ngâm vịnh. Tầng giữa để người ái thiếp ở. Tầng dưới để tiếp khách. Hễ khách lạ tới thăm thì ông bắt làm một bài thơ để thử tài. Nếu như thơ hợp cách, thì ông chèo thuyền ra đón. Bằng không thì ông bảo thẳng – Về đọc sách nữa đi, đừng bắt ta phí công tiếp đón. Suốt ngày đêm ông đọc cổ thư. Trên tường dán đầy kiệt tác của cổ nhân. Lúc nào ông muốn làm thơ thì tiệt thang lầu không cho một ai đến. Thi nhân đương thời tôn ông làm Đạo Tàn Minh Chủ. Các nhà khổ ngâm trên đều có nhiều giai tác truyền thế. Duy Lý Phàn Long được nhiều người đương thời hâm mộ, nhưng người các đời sau lại không thích thơ ông. Do đó tác phẩm lần lần bị mai một hết. Nhiều người dựa vào Lý Phàn Long mà công kích lối thơ khổ cầu. Ho bảo rằng nhân xảo làm mất hết tự nhiên, mà thơ tự nhiên mới đáng quí. Nói như vậy thì thơ Đỗ Phủ không đáng quí sao? Và thơ Vương Duy, Mạnh Hạo Nhiên, có câu nào là câu không tự nhiên, có câu nào mang ngấn vết mài dũa? Còn trần Hậu Sơn, thơ vịnh ngày MỒNG CHÍN THÁNG CHÍN tức Cửu Nhật, có câu Câu thơ ngó thì dễ nhưng thật là khó, khó làm – vì trước kia và sau này có ai làm được? – mà cũng hết sức khó dịch thành thơ, mặc dù ý nghĩa rõ ràng và chữ Việt tương đương với chữ Hán không đến nỗi thiếu. “Ai đã biết được cái khó trong cái dễ, mới khá cùng nói chuyện thơ “, lời của tác giả Tuỳ Viên Thi Thoại nghe dường ngạo mạn, nhưng ai đã từng cay đắng với thơ đều công nhận là chí tình chí lý. Thanh Xuyên và các em có biết kẻ làm thơ dùng nhiều công sức với mục đích gì chăng? Có phải để khoe tài học rộng nghĩ sâu của mình chăng? Có phải để đem tài khéo chạm may khắc ráng trang sức cho đời sống của mình chăng? Những nhà thơ chân chính không bao giờ nhắm những mục đích tầm thường như thế cả. Đối với họ “văn chương là tấc lòng gởi vào thiên cổ”. Mất ngủ vì chữ, nát ruột vì một câu, là để nói cho được, nói cho hết, nói cho trọn vẹn mà gọn gàng, nói cho rõ ràng mà sâu sắc, để nói mà không nói, không nói mà nói… tất cả những gì lòng muốn nói ra cùng bạn đồng thanh đồng khí đương sống hay chưa sanh, trong tấc gang hay ngoài muôn dặm, nói ra cho vơi bớt nỗi u hoài. Tử công phu với thơ thì khổ cũng thật khổ mà sướng cũng thật sướng. Khổ trong lúc làm mà sướng khi làm đã được Ngồi thiền cho đến lúc tâm vào được định xứ, nhà sư phải dùng không biết bao nhiêu công sức, chớ không phải ngồi nhắm mắt và tập trung tư tưởng trong một thời gian là thành. Công phu của thiền sư và của thi nhân, ai có qua cầu mới biết được. Còn nỗi vui sướng của ông tướng lập được chiến công, dù không là người trong cuộc, cũng có thể đoán biết được mức lượng đến đâu. Có khổ mà có sướng như thế, người thơ mới sống chết với thơ. Cũng như tôi lúc nhỏ, khi học hai câu thơ cổ thượng dẫn, các em không khỏi thắc mắc Tôi xin nói thêm điều nầy nữa Những nhà thơ mở miệng ra thơ, hươ bút nên thơ, đâu phải thơ ở sẵn nơi miệng nơi bút mà chính đã được tích luỹ đã được hàm dưỡng, đã được uẩn nhưỡng đã được huân tập lâu ngày lâu năm, có khi lâu đời, ở trong tâm, trong trí, trong tiềm thức. Dụng công mà lắm khi đương sự không biết rằng mình dụng công, vì đã từng dụng công đến mức độ trở thành tập quán, trở thành tánh tự nhiên. Song đâu phải lúc nào cũng mở miệng ra thơ hươ bút nên thơ. Đỗ Phủ nói “Lý Bạch nhất đấu thi bách thiên” là đề cao tài lanh lẹ hơn người của Trích tiên. Chớ nếu ngày nào, lúc nào cũng một chén rượu vào trăm bài thơ ra như thế thì suốt đời thơ để đâu cho hết? Mà đối với thơ, làm mau hay chậm, làm nhiều hay ít, không quan trọng. Điều quan trọng là thơ làm có hay hay không đó thôi. Lý Thái Bạch “Nhất đấu thi bách thiên”, Đỗ Phủ “Thái sấu sinh vị tác tinh khổ “, lúc sống tề danh, lúc chết lưu danh, kẻ được tôn xưng là Thi Tiên, người được tôn xưng là Thi Thánh, như thế là không uổng phí đời làm thơ. 1 Những giai thoại này đã chép trong tập Trong Vườn Hoa Thơ và Những Bức Thư Thơ tập I, nên ở đây chỉ nói qua. Cập nhật thông tin chi tiết về 15 Bài Thơ Tình “Anh Nhớ Em” Hay, Giàu Cảm Xúc trên website Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!
Thật khó để có thể làm chủ được cảm xúc của bản thân khi hình bóng ai đó luôn thường trực trong tâm trí ta, tuy nhiên, vẫn có cách để ta “kiểm soát” nỗi nhớ. Làm một công việc khác Thường thì khi nhớ một người, chúng ta rất khó tập trung vào công việc. Cho dù gõ máy tính hay nghe nhạc, hình ảnh của người ấy lại lập tức ùa về. Vậy thì, tại sao bạn không làm ngược lại, bằng cách dùng công việc để “áp đảo” nỗi nhớ? Ngay lúc này, những công việc lặt vặt sẽ phát huy tác dụng của chúng. Bạn có thể dọn dẹp lại góc học tập hay xem một bộ phim ngắn. Đừng suy nghĩ nữa Video đang HOT Thật ra mấu chốt của nỗi nhớ chính là việc bạn đã tự tái hiện ký ức về người đó quá nhiều. Thậm chí, ngay cả khi bạn tự nhắc mình “Không được nhớ nữa, không được nhớ nữa”. Khi lặp lại câu nói đó, bạn đã vô tình khơi gợi sự có mặt của người ấy trong tâm thức của mình. Có một quy luật mang tên “càng quên càng nhớ”, có thể bạn đang rơi vào tình trạng ấy đấy. Cách hay nhất là bạn hãy dừng suy nghĩ của mình lại, cho dù đó là nỗi nhớ gờn gợn đáng yêu hay nhói đau khắc khoải. Hãy nhớ, sẽ không ai bước vào tâm trí của bạn trừ khi bạn cho phép họ làm điều đó. ADVERTISEMENT Ra ngoài chơi thôi Việc ra ngoài và hít thở chút gió trời, sưởi nắng sẽ làm bạn “lớn lên”. Đùa thôi, điều này sẽ giúp bạn nhận ra nỗi nhớ của mình thật nhỏ bé. Giữa bốn bức tường mênh mông, ta sẽ thấy việc nhớ một người thật to tát. Tuy nhiên, khi bước ra giữa thế giới rộng lớn, rồi sẽ có lúc bạn nhận ra nỗi nhớ ấy chỉ nhỉnh hơn… con kiến một chút thôi. Bởi giữa hàng triệu người, ta rất dễ tìm thấy sự tương đồng cảm xúc với một ai đó. Bạn có thể chạy ngay ra công viên gần nhà hoặc đi mua một thứ gì đó giúp mẹ… Những điều này sẽ khiến bạn vui hơn. Không phải vì nỗi nhớ đã mất đi mà là được niềm vui khác át mất. Mấu chốt là ở chỗ đó. “ thuế” nỗi nhớ Đây là một “mẹo lừa” rất dễ thương dành cho bạn nào không thể dứt khoát với cảm giác vấn vương và hoài niệm. Đầu tiên bạn kiếm một chú heo đất, càng đẹp càng tốt để có động lực tiết kiệm hơn. Mỗi khi nhớ ai, hãy bỏ một số tiền vào đó. Khi đã đủ rồi, bạn hãy lấy số tiền ấy ra và mua quà tặng cho người bạn nhớ. Ai bảo nỗi nhớ là vô hình nào, nó hữu hình và có giá trị hẳn hoi đấy nhé. Nếu không gặp người ta mà bạn cứ nhung nhớ mãi hoài, hãy tăng số tiền cần phải bỏ ra cho một lần “được nhớ”. Đến khi số tiền chạm ngưỡng maximum rồi, nếu tuân theo quy tắc, bạn sẽ không được phép nhớ nữa đâu, “ thuế” cao thế cơ mà. Tạo thói quen mới Với các bạn mới chia tay, việc ra đi của một người để lại rất nhiều dư chấn. Mà trên hết, phải kể đến những thói quen và nỗi nhớ chất chồng. Không sao, chưa bao giờ là quá muộn để bắt đầu một cuộc sống mới. Thay vì bó gối và nhớ mãi về một người, hãy tập thói quen mỉm cười dù không có người đó bên cạnh. Chúng ta mạnh mẽ vì chúng ta độc lập. Hãy đem nỗi nhớ giấu hết vào trong. Rồi một ngày ai đó sẽ đem nắng đến cho bạn, và dùng yêu thương “hong ấm” nhung nhớ đó. Theo Blogtamsu Tôi đau khổ quá, ngày nào cũng lục tung Facebook của chồng cũ lên chỉ vì… Tôi không biết mình còn tình cảm với chồng cũ nữa không, chỉ biết là tôi thấy hận anh ta. Sự yếu đuối của anh ta đã không bảo vệ được cuộc hôn nhân vốn rất mong manh của chúng tôi trong làn bom đạn mà mẹ anh ta không thôi dội vào. Không chỉ facebook của chồng cũ mà cả vợ mới... Tin mới nhấtMẹ chồng đột ngột đòi về quê khiến vợ chồng tôi lao đao210628 11/06/2023Khi sức khỏe ổn định, mẹ chồng tôi phụ giúp tôi vài việc lặt vặt trong nhà như nấu ăn, rửa chén bát. Bà cũng bắt đầu lân la làm quen với mấy người hàng xóm cạnh nhà giặt hỏng chồng bắt vợ giặt tay, nhưng thấy "mùi lạ" trong nhà, anh cuống quýt xin thương lượng lại203855 11/06/2023Mệt mỏi với lối sống ích kỷ của chồng nhưng vì đã cãi nhau nhiều lần, anh chẳng chịu thay đổi thái độ nên tôi đành bơ đi cho nhà cửa được yên ổn, tránh ảnh hưởng tâm lý của sinh con đầu lòng ở viện, vợ trẻ đau đớn nằm nghỉ nhưng chồng liên tục bảo nhường giường để anh chợp mắt203042 11/06/2023Mới đây, một bà mẹ trẻ người Mỹ tên Lizzie đã chia sẻ lại câu chuyện đi đẻ đầy tủi thân của mình trên Tiktok. Chia sẻ này của cô đã nhận được rất nhiều sự đồng cảm của các mẹ bỉm đêm mẹ chồng xông vào phòng cưỡng ép kéo con trai đi, bắt cả hai phải ly hôn chỉ vì điều này202751 11/06/2023Biết rằng không nên vạch áo cho người xem lưng, đăng lên mạng ắt bị chê cười nhưng nàng dâu không biết nên làm thế nào nữa nên đành cầu cứu cư dân bạc nhiều đến mấy mà thiếu đi một điều thì sẽ bị ghét bỏ và rời xa201234 11/06/2023Câu nói thật trần trụi nhưng nó rất thực tế. Đúng vậy, trong bất kỳ mối quan hệ nào, ai lại muốn gắn bó với một người không có sự chân thành, đúng không?"Bí mật" của một cuộc hôn nhân hạnh phúc150958 11/06/2023Yêu một người thì dễ, nhưng yêu người đó cả đời lại không hề dễ chút nào. Tình yêu là sân khấu, là pháo hoa rực rỡ nhưng kết hôn chẳng khác nào tẩy trang sau hậu tay người yêu, tôi đòi lại tiền mua ô tô thì bị anh mỉa mai150648 11/06/2023Tôi nói bạn trai trả lại cho mình 300 triệu, toàn bộ số tiền tiết kiệm của tôi khi góp vào mua ô tô cùng anh. Nhưng bạn trai tôi vẫn thản nhiên không trả, còn khiêu học đắt giá cho người phụ nữ chần chừ ly hôn khi phát hiện chồng ngoại tình131657 11/06/2023Như bạn đã thấy, rất khó để một mối quan hệ trở lại như ban đầu sau khi một trong hai người ngoại tình. Do đó, khi cân nhắc xem bạn có nên tha thứ cho việc bị phản bội hay không, hãy nhớ rằng bạn đã không làm điều gì sai bố chồng nhờ một việc, con dâu choáng váng phát hiện ra chuyện bí mật suốt 10 năm của bố chồng131345 11/06/2023Trước khi cưới, tôi và anh ấy có bàn bạc lựa chọn ở riêng để cuộc sống thoải mái, không bị gò bó và tránh đi mối quan hệ không tốt giữa mẹ chồng - con dâu như người ta thường 'sát thủ' của tình yêu vợ chồng mà bạn không biết123538 11/06/2023Khi kết hôn, ai chẳng muốn có một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Ai chẳng muốn được chồng yêu nhưng muốn thế trước hết hãy biết những gì làm chồng ghét mật của con dâu123448 11/06/2023Đã gần 23 giờ mà chưa thấy con dâu về, bà Minh buông màn lên giường từ lâu nhưng không sao ngủ được. Bà nằm nhẩm tính, dễ cũng đến cả tháng nay Hương về khuya mà các lý do cô đưa ra đều rất qua chồng hiện đại mong con dâu sắc sảo, giao cả tiệm vàng sau 2 tháng123401 11/06/2023Vì gia đình làm kinh doanh nên mẹ chồng muốn chọn dâu sắc sảo, nhanh nhạy làm ăn, các việc khác không quan cưới cầu vồng đẹp mê mẩn của cặp đôi nên duyên nhờ định mệnh223413 10/06/2023Brian Moy và Emily Zboril đến từ Mỹ lần đầu gặp nhau tại một hội nghị dành cho các nhà khoa học ở Ý. Sau một thời gian dài hẹn hò, Brian đã cầu hôn bạn gái mình ở San Antonio Mỹ vào dịp Giáng sinh khi hai người đang lái xe cùng cũng mua được hạnh phúc, quan trọng là bạn đã biết cách tiêu đúng hay chưa171836 10/06/2023Đừng so sánh thu nhập của bản thân với người khác, miễn là bạn biết cách sử dụng tiền đúng đắn, hạnh phúc tự khắc sẽ đến trong cuộc bố đanh thép trên bàn đẻ của người phụ nữ quyết để con mang họ mẹ164953 10/06/2023Chồng Hoài từng rất yêu vợ, yêu đến mức anh ta không màng đến bản thân mà che chắn cho cô trong một vụ tai nạn. Cũng từ ơn nghĩa đó mà Hoài quyết cả đời sẽ gắn bó với người đàn ông thói quen khiến bạn trở thành "kẻ yếu" trong giao tiếp154146 10/06/2023Học cách tự tin đón nhận ánh nhìn của ai đó, ngẩn cao đầu nghênh tiếp ánh mắt của đối phương. Nhìn vào mắt đối phương khi giao tiếp cũng là một cách thể hiện sự tôn tôi muốn dùng tiền để lấy lòng con rể151514 10/06/2023Bị con rể hắt hủi lạnh nhạt, mẹ tôi muốn dùng tiền để mua chuộc anh ấy. Nhưng tôi chẳng biết việc làm của mẹ có tác dụng không nữa?Có thể bạn quan tâmBạn gái B Ray tiết lộ mối quan hệ hiện tại Ở cùng thành phố nhưng như yêu xaTheo đó vì nam rapper hiện tại đang tập trung cho chương trình Rap Việt nên khá bận rộn, cả hai không có nhiều thời gian gặp sóng biểu tình phản đối cải cách tư pháp gia tăng tại IsraelĐây là tuần thứ 23 liên tiếp người dân xuống đường phản đối việc liên minh cầm quyền tìm cách thông qua kế hoạch gây tranh cãi Lệ Nhiệt Ba diện lễ phục tím, hóa quý cô thanh lịchTối 11/6 theo giờ địa phương, Địch Lệ Nhiệt Ba đã tham dự sự kiện thời trang và ngay lập tức trở thành tâm điểm của truyền thông và người hâm cặp đôi phim Hàn được chờ đợi nhất hiện tạiTrong nửa còn lại của năm 2023, các khán giả yêu phim Hàn Quốc sẽ được chứng kiến những cặp đôi rất đẹp trên màn chính "Good Doctor" bản Việt nói về việc đóng cảnh tình cảm với Khả NgânTrần Phong - nam chính Good Doctor bản Việt khá thoải mái khi chia sẻ về việc quay những cảnh tình cảm, thân mật với Khả món canh ngon bổ rẻ thanh mát ngày hèĂn canh là một trong những cách bổ sung lượng nước vào cơ thể trong ngày hè nóng bức hiện nay, bạn có thể tham khảo 6 món canh ngon bổ rẻ thanh mát dưới đây.'Đá văng' hôn thê, Marcus Rashford quắp gái lạ vào khách sạnTiền đạo Marcus Rashford của MU đang gây ra ồn ào qua màn đá văng hôn thê Lucia Loi rồi quắp gái lạ vào khách sạn khi đồng hồ chỉ 5 giờ sáng, sau màn tiệc tùng kéo dài thâu đêm suốt chòm sao mạnh mẽ cười trước mặt, yếu lòng rơi nước mắt sau lưngĐối mặt với các mối quan hệ cũng vậy, trước sự chia ly, dù đau thấu tim gan nhưng trước mặt người khác, họ vẫn tỏ ra thản nhiên, tươi cười và kiên Lâm Anh khoe vóc dáng nuột nà khi diện đỏ rựcMới đây trên trang Facebook cá nhân, Diệp Lâm Anh gây chú ý khi đăng tải loạt ảnh diện trong chuyến đi biển cùng hai con. Trong hình, người đẹp diện đồ bơi hai mảnh màu đỏ biển đô thị chọn thức ăn bằng cách quan sát con người ăn gìCác nhà khoa học, nhà quản lý sẽ phải có hành động cụ thể để giảm bớt căng thẳng giữa con người và những con mòng biển đô 16 nghi phạm, giải cứu 2 con tin vụ tấn công trụ sở công an xã ở Đắk LắkCác lực lượng chức năng đã bắt giữ 16 nghi phạm, giải cứu 2 con tin liên quan vụ nhóm người tấn công trụ sở công an xã ở huyện Cư Kuin, tỉnh Đắk ca sĩ lên tiếng tin đồn yêu tài tử 72 ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Mỹ Kelis, 43 phá vỡ im lặng, tuyên bố dí dỏm khi được hỏi về tin đồn hẹn hò với tài tử Bill Murray, 72 Rap Việt tranh giành thí sinh rap trên nền nhạc 'Giấc mơ trưa'Bộ 6 quyền lực gồm Suboi, JustaTee, Karik, BigDaddy, Bray, Andree và Thái VG liên tục tranh giành thí sinh ở tập 3 Rap Việt mùa 3.
Mục lục Những bài thơ về nắng theo mùa Những bài thơ về nắng mùa đông Chùm thơ về nắng mùa hè Thơ về nắng mùa thu hay Thơ về nắng trong mùa Xuân Những bài thơ về nắng và em Những bài thơ về nắng công trường Những bài thơ về nắng chiều Những bài thơ về nắng ở 2 miền đất nước Thơ về Nắng Hà Nội Thơ về nắng Sài Gòn Thơ về nắng cho trẻ mầm non Thơ về nắng và gió Những bài thơ về nắng buồn Thơ về nắng hoài niệm Bốn mùa hoa tàn hoa nở, vạn vật cũng đổi dời, chỉ có nắng là vẫn ngày ngày hiện hữu quanh ta. Nắng đem ánh sáng và sự ấm áp đến với thế giới. Và nắng đem hồn mình thả vào những vần thơ gây nhớ thương. Dưới đây là tổng hợp một số bài thơ hay về nắng qua các chủ đề. 1. Những bài thơ về nắng theo mùa Mỗi khi đi qua một mùa, nắng lại khoác lên mình một lớp áo mới. Mùa xuân nắng trong trẻo, đùa giỡn cùng hoa, bướm. Hè về, nắng rực cháy chiếu mình qua những tán cây, trải dài khắp những cánh đồng thơm mùi lúa mới. Nắng mùa thu lại trở mình trở nên thi vị hơn. Có lẽ vì vậy mà các nhà thơ thường ưu ái mang nắng thu vào án thơ văn của mình. Cuối cùng, khi những cơn gió mùa đông ngang qua, những tia nắng mạnh mẽ xuyên qua màn mây, còn mang theo hơi ấm, vỗ về những tâm hồn còn đang lạnh lẽo. Nắng lúc nào cũng lung linh, cũng ý vị trữ tình, cùng theo dõi bên dưới để xem hình dáng của nắng qua bốn mùa được khắc họa như thế nào nhé! Những bài thơ về nắng mùa đông Cứ ngỡ mùa đông là mùa của những cơn gió hanh khô, của những đợt mưa kéo dài. Nhưng thật ra, mùa đông vẫn còn đó những tia nắng mạnh mẽ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp những áng mây, xuyên qua tán lá xanh mà đến bên tâm hồn thi sĩ. Nắng mùa đông da diết đấy, đượm buồn đấy, làm bao người thương nhớ. Gửi Nắng Mùa Đông Em gửi cho anh chút nắng hồng Để anh say nắng, ấm mùa Đông Môi mềm một đóa mơn man ngọt Thỏa lòng ước muốn những mông lung Em gửi cho anh ửng má hồng Dưới nắng hanh buồn lẫn sắc xuân Tình nồng âu yếm đời muôn thuở Mãi mãi cùng anh chẳng biết buồn Em gửi tình em say giấc nồng Cuộn tròn trong kén những thầm mong Đêm về nỗi nhớ dài da diết Trăn trở tình kia bao nhớ nhung Say nồng đắm đuối cuối mùa Đông Hồn lặng bâng khuâng những rỗng không Khắc khoải đông về vương nỗi nhớ? Gửi ấm đông về, vạt nắng hong. Tác giả Ngọc Quang Hà Xem thêm Chạm vào tiết trời giá lạnh mùa đông qua 16 bài thơ tâm trạng Gửi Nắng Mùa Đông - Ngọc Quang Hà Gửi Nắng Mùa Đông Hãy gửi về em chút nắng hồng Cho hồn sưởi lại lúc vào đông Bầy chim nhảy nhót trên hàng lá Lũ sóc tung tăng giữa cánh đồng Suối biếc soi hình tràn giọt nhớ Hoa vàng lộ dáng lấp đồi thông Làn môi son phấn ngày đêm đợi Một nụ hôn say thật ấm nồng. Tác giả Abha Nắng mùa Đông Nắng của mùa Đông cũng lạnh lùng Như tình lãng mạn bỏ đời chung Chiều say mặt biển chờ mây nhúng Tối dỗi hồn trăng chợt lửa bùng Nát mảnh thơ sầu rơi vãi rụng Tan chiều khói nhạt vỡ tàn bung Người đi chẳng ngại lòng nao núng Để bước đường quen bỗng ngại ngùng. Tác giả Lê Cảnh Tiến Nhặt Nắng Mùa Đông - Hàn Tương Thi Nhặt Nắng Mùa Đông Tôi ngồi nhặt nắng vá mùa Đông khâu mảnh hanh hao để ấm lòng có sợi bấc nồng khâu chẳng hết quãng ngày dài mãi phía chiều không. Dúm sương sương mỏng se se khói lạnh cả chân mây lẫn đoạn chiều vết sẹo hôn hoàng bầm tím mãi chảy tràn trên xóm ngõ đìu hiu. Gió gió ngông cuồng xô đứt nắng dây dây từng vệt giá như đồng khói bếp láng giềng run rẩy đắng một mùi rơm hẩm mấy mưa giông. Tôi nhặt nắng mùa khâu tháng chạp sưởi long đong mẹ, nhọc nhằn cha tóc vương chiều vội mây sang bạc cầm nắm mùa quê tết nhập nhòa. Tác giả Hàn Tương Thi Vạt nắng mùa Đông Đâu rồi tia nắng ở ngoài sân? Băng giá từ xa kéo thật gần Ánh mắt, nụ cười em cũng lạnh Làm anh thèm chút nắng mùa Xuân Nắng đang trốn ở phương nào nhỉ? Em biết làm ơn chỉ hộ dùm Có giấu xin hoàn anh ít vạt Kẻo trời viễn xứ rét căm căm Đời anh rách nát tựa mùa Đông Xa vắng màu xanh buổi hạ hồng Giọt nắng bên trời tan mấy độ Nhờ em vá hộ kiếp long đong Đời anh đủ lạnh rồi em nhé... Lạnh kiếp tha hương với bẻ bàng Anh níu mặt trời trên đỉnh núi Hong tình xưa ấm lúc mùa sang. Tác giả Minh Tường Chùm thơ về nắng mùa hè Người ta thường nói, cái nắng chói chang của hè về làm người cũng trở nên khó chịu. Đặc biệt là những vùng đất miền nam “nắng cháy da người”. Nhưng, ở trong cái nắng hè đó, chứa chan bao giọt mồ hôi của ba, những lo toan của mẹ. Nhiều hơn hết vẫn còn là nụ cười của một thời áo trắng bên sân trường ngập vang tiếng ve và trải đầy hoa phượng đỏ. Nắng Hạ Mới chớm đầu mùa Hạ Mà đã nắng cháy da Ve râm ran các ngả Hè sang ôi, oi nồng Nhành hoa hồng héo rũ Tàn úa giữa trưa hè Trời như đổ lửa về Bao chùm lên khắp nẻo Hà Nội ơi, mây kéo Phiêu du tận nơi nào Để nắng cứ xôn xao Em nhìn vào hoa mắt Trưa hè đường vắng ngắt Hàng cây đứng im lìm Bằng Lăng chẳng rung rinh Phượng hồng như đỏ thẫm Mồ hôi ai ướt đẫm Mệt mỏi đứng bên đường Khao khát ước mưa tuôn Cho dịu dàng đôi chút! Thơ Thủy Cúc Nắng Hạ - Thủy Cúc Mùa hè nắng nóng Bình minh như giữa trưa! Nắng chang chang đổ lửa Nóng ập vào gõ cửa Gió trốn biệt nơi đâu ? Bầu trời cao thật cao Nền trời trong leo lẻo Đất cong mình dưới Nắng Cây rủ lá che thân Nắng tràn ngập khắp sân Nhựa sôi trong cây sống Mặt ao hồ nóng bỏng Không gian ngập tiếng ve Gạo tung hoa cháy bỏng Phương đốt lửa giữa trời Sợ quá mùa hè ơi ! Ở nơi đâu cũng nóng. Thơ Trần Nhạc Nắng mùa hè Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền Tô làn môi em đẹp... Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Ngân đầy điệp khúc ve Cho một mùa thương nhớ! Tác giả Ngư Phạm Nắng Mùa Hè - Ngư Phạm Nắng hạ Vừa mới sang hè nắng biết bao Không gian oi bức nóng hun cao Trời xanh thăm thẳm trời xanh biếc Nắng gắt chang chang nắng gắt gao Đàn sẻ ẩn mình không ríu rít Hàng cây đứng lặng chẳng lao xao Mây cùng với gió đi đâu nhỉ? Mong đợi mưa rào nỗi khát khao. Tác giả Đỗ Ngọc Khanh Xem thêm Những bài thơ về mùa hè đong đầy cảm xúc, giúp bạn trở lại với miền ký ức xưa Thơ về nắng mùa thu hay Không gay gắt như mùa hè, cũng chẳng dịu êm như mùa xuân, cái nắng thu có cái thanh thanh của gió, có cái rực rỡ của vạn vật hắt vào. Trong nắng thu còn có cả những hồn thơ, làm tốn bao giấy mực của thi nhân, hun đúc lên những vần thơ đi thẳng vào trái tim của người đọc. Nắng Thu Nắng Thu đẹp lắm Thu ơi Không nóng gay gắt như thời… Hạ đâu. Mềm mại se lạnh một màu Đong đưa Thu giữa nhịp cầu… đón Đông. Nồng say, mang mác trong lòng Nắng Thu thon thả thơm nồng… hương hoa. Vàng rơi lá giát tình ta Nhẹ bay trước ngõ như là… lụa bay. Nắng Thu khấp khởi vương đầy Gọi mời chị gió cùng mây… vào nhà. Nắng Thu sao thật hiền hòa Dịu êm, tha thiết như là… mắt em. Tác giả Trần Duy Ninh Nắng phai Biết rằng lỡ một lời yêu Mà anh đã hẹn trong chiều lá rơi Thu nay đã nhạt sắc trời Không còn ong bướm lả lơi ngoài vườn Biết rằng lỡ nhịp yêu thương Định mệnh ngang trái trên đường em qua Anh đi em biết là xa Mứa sầu lên một kiếp hoa phong trân Biết rằng tình yêu hiến dâng Sẽ là vô nghĩa cho lần trót yêu Biết rằng lá đổ trong chiều Nắng hồng tắt lịm mây phiêu… bồng bềnh… Xa nhau thôi nhé cố quên Thu nhòa nước mắt gió lên tình buôn… Tác giả Sóng Trào Nắng Thu đỏng đảnh Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm. Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me Níu giữ lại bên hè tia vàng ấm. Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết. Nắng mùa Thu điệu đà sao đáng ghét Làm hanh hao từng vệt trên lá non Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá. Tác giả Hạnh Nguyễn Nàng Thu Đỏng Đảnh - Hạnh Nguyễn Nắng Thu 2 Thu về rồi sao hạ cháy còn vương Để nắng nóng như khác thường quy luật Nhìn hàng cây hong như làm khô tất Để không gian khe khắt cả là vàng Cứ ngỡ rằng đã đến độ thu sang Trời dịu mát báo thu vàng Hà Nội Bao ước mơ được vui như ngày hội Nắm tay nhau đi trên lối đường xưa Rõ ràng rồi đây là nóng giao mùa Trời nghịch cảnh vì không xua hạ cháy Người ở đâu? Hay giống trời thu vậy Chẳng dịu dàng như thường thấy thu qua Nóng hạ vương làm héo những cánh hoa Héo luôn cả chất mặn mà tình ái Ông trời ạ! Hãy ban mưa dàn trải Để thu vàng được “mát mái, thuận chèo”. Tác giả Hồ Như Thơ về nắng trong mùa Xuân Cảnh vật mùa xuân căng tràn sức sống, dịu êm mà đi vào lòng người. Phải chăng vì vậy mà nắng mùa xuân cũng trở nên chan hòa nên thơ hơn. Ngắm cảnh xuân, nhìn sắc xuân, đắm mình trong những vần thơ xuân làm lòng người cũng trở nên thanh thoát. Nắng Xuân Về... Nắng xuân về cho ấm áp không gian Để cây cối khảy đàn buông điệu hát Luồng khí hậu tinh nguyên đang dào dạt Khuyến khích mầm, nảy hạt, trổ chồi cao Nắng xuân về cho ngọn gió lao xao Lùa khe khẽ cành đào mơn mởn sắc Dang rộng đón nhánh mai vàng dày đặc Rạng rỡ màu rải rắc những nguồn vui Nắng xuân về cho ảm đạm tháo lui Tầng mây xám ngủ vùi trong dĩ vãng Đọt băng tuyết cũng im lìm thu dạng Chỉ bầu trời quang đãng ánh lung linh Nắng xuân về cho thưởng thức khang ninh Người già trẻ đượm tình thân thắm thiết Nét phấn khởi khiến tơ lòng mãnh liệt Dễ dung hòa tay siết chặt bàn tay Nắng xuân về cho chén rượu ngà say Đôi trai gái tháng ngày vun hạnh phúc Cả hai họ kết sui gia thúc dục Sớm được nhìn sung túc cảnh bầy con Nắng xuân về cho Bậu xoá héo hon Chuỗi quá khứ đọng hòn lăn trên má Bao mòn mỏi đợi chờ đươm lã chã Qua hết rồi buồn bã lấp mồ sâu Nắng xuân về lộng lẫy áo cô dâu Xe kiệu cưới cau trầu xưa nguyện hứa Nay bóng nguyệt đã tìm kia một nửa Nhẹ xuyên rèm, bén lửa chuyện trăm năm. Tác giả Tam Muội Nắng Xuân Nắng xuân rớt nhẹ vai mềm Muôn tia hạnh phúc đưa duyên vào đời Êm đềm một góc em ơi! Nụ cười khép mở trên môi ai kìa Nắng xuân thơ thẩn sớt chia Ngọt bùi cay đắng ai dìa với ai? Bên vườn cúc nói với mai Ngập ngừng muôn thuở thương hoài nghìn năm Nắng xuân nghiêng dáng dưới trần Bướm ong dán mắt thềm sân coi mòi Thương yêu cho bớt thiệt thòi Vòng tay bé dại xăm soi nỗi lòng Nắng xuân ghé ở môi hồng Lạ lùng phảng phất giấc nồng yêu đương Tình yêu ai đã khéo ươm Nắng xuân trinh khiết nhịn nhường với ai? Nắng xuân chạm bóng đôi tay Ta thương nhau nhé cho say trăm lần. Tác giả Thiên Ân Nàng xuân Ôm nàng xuân đẹp vào tay Khi làn khói mỏng còn bay ngang trời Mùi hương ai khéo đánh rơi? Ngẩn ngơ bờ giậu ầu ơi ví dầu! Nàng xuân áo mỏng tươi màu Tâm hồn bé bỏng bắc cầu sang tim Ai chờ nghìn lẻ một đêm? Lắng câu chuyện kể lòng thêm ấm lòng Nàng xuân má đỏ môi hồng Sang năm có lẽ đèo bòng nợ duyên Cuộc đời như có phép tiên Giấc mơ biến hóa ngoan hiền trong nhau Nàng xuân mơn mởn ngày nao? Tương tư ,ghé bến sông nào, tương tư? Ta còn đếm nhớ thương ư? Cây ra nõn búp giã từ khổ đau Nàng xuân e ấp mộng đầu Mở ra cánh cửa bút trào câu thơ Tác giả Ân Thiên Nàng Xuân Ơi Nàng xuân về, nàng xuân về rực rỡ Rọi vào đây trong đôi mắt long lanh Xuân thì thầm và cô đến bên anh Trong một buổi yên bình nhưng vội vã Nàng xuân về, nàng xuân hồng đôi má Nét mi cong ôi đẹp quá cô ơi Đừng vội đi kẻo bỏ lỡ một đời Rồi vụt mất cả một người chân thật Tuổi xuân đang trải đầy hoa ngọt mật Rót cho anh say ngất ái tình đi Cứ yêu thôi buông bỏ sớm làm gì Ai nỡ chối kẻ tình si mê đắm Xuân chẳng qua vạn mùa trong một nắng Nâng niu hoa cho sắc thắm đừng phai Cô tới rồi đừng cố gắng tìm ai Anh đang sẵn hai vai không người tựa Nàng xuân ơi, nàng xuân đừng lần lựa Kẻo mưa rơi làm nỗi sợ vô hình Bước giang hồ anh bỗng hóa lưu linh Không đợi tuổi và một mình vạn kiếp Tác giả Peter Hy Tấn Nàng Xuân Ơi - Peter Hy Chiều Nắng Xuân! Nắng xuân đã chiếu tỏa rồi... Cành khô lại sắp nảy chồi đơm bông Thân căng chờ đón nắng hồng Nhựa lên cho búp căng phồng nõn non Nụ em đã nhú no tròn Sương mai hôn nhẹ mép son tươi hồng Lên cao rộng mắt ngó trông Trời thanh gió mát mênh mông bạt ngàn Nắng xuân đã chiếu tràn lan Mọi nơi trắng xóa nay tan hết rồi Chỉ còn gió ấm quanh tôi Trời xanh thoáng mát trên đồi thương yêu Người đi thưởng thú hơi nhiều Ôm nắng ôm gió ôm chiều nắng xuân... Tác giả Cong Chinh CH2 Xem thêm Hòa vào không khí rộn rã khi Xuân về qua 17 bài thơ giàu cảm xúc 2. Những bài thơ về nắng và em Nhìn vào mắt em, anh thấy những nỗi buồn sâu thẳm, nhìn vào bầu trời, gửi nắng nỗi tương tư. Từng có người gửi tương tư qua cánh diều, bay lên trời cao, thỏa sức cùng mây gió. Cũng từng có người gửi thương nhớ theo dòng sông, theo dòng nước hằng mong người thấu hiểu. Cũng có người, chỉ hòa nỗi nhớ thương với nắng nhạt. Đàm đàm lan tỏa, bùi ngùi da diết. Nắng vẫn hoài thương Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc. Tác giả Đoàn Phiên Gọi Nắng - Sưu Tầm Gọi nắng Gọi nắng về hong mái tóc em bay Gọi nắng mai xua những ngày giông bão Gọi nắng lên cho trắng ngần hạt gạo Gọi nắng chiều cho cơm cháo nên thơm. Gọi nắng về tỏa xuống khắp làng thôn Những bông ngô thả hồn trên núi thẳm Đồng lúa xanh hạt cho màu vàng óng Cuối lưng đồi ai đứng ngóng trông ai. Nắng mai về không còn những thiên tai Chẳng còn lo những ngày dài mưa lũ Nắng xua đi những âu lo,ủ rũ Của bao người đã mất ngủ triền miên. Gọi nắng lên cho Nam Bắc hai miền Chẳng phân chia… để nối liền ruột thịt Gửi trao nhau một tình yêu tha thiết Dưới nắng hồng thêm mãnh liệt yêu thương. Gọi nắng chiều cho bao nỗi vấn vương Hòa trong những khói rơm chiều loang tím Khói dạ quê cay nồng bao trìu mến Bữa cơm chiều…ai cập bến thương yêu. Gọi nắng lên…gió nâng những cánh diều Nữ thi nhân gửi bao điều ấp ủ Thả hồn thơ về một miền đất hứa Sóng dập dồn những nỗi nhớ chiều buông Tác giả Huyền Mến Màu nắng yêu thương Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang Để mắt ngọc mơ màng trong xa vắng Nhớ điệu nhớ chiều nao đàn gảy tặng Thương vẫn thương bữa nọ phú qua mời. Bỗng nghe lòng xao xuyến quá người ơi! Duyên thắm đỏ trên bờ môi con gái Ước lại ước trao niềm yêu tuổi dại Mơ vẫn mơ thỏa giấc mộng xuân thì. Thích ghê nà, nhân nghĩa đẹp từng khi… Tâm hãnh diện điều chi mình đã có Anh hãy thử nhìn trông về chốn nọ Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang. Tác giả Thơ tình nhỏ Nắng hạ đi Cơn nắng hạ thẩn thờ theo nỗi nhớ Thuở học trò mộc mạc những vần thơ Ký ức về những mùa hạ ngu ngơ Ve rỉ rích khúc tình chờ nhau mãi. Mình buông tay xa rời mùa phượng ấy Tiếng lòng buồn khơi dậy lúc chiều say Chiếc giỏ xe em chở cả hương thừa Cho tôi giữ qua bao mùa mưa nắng. Mưa rơi rớt những cơn mưa Hạ vắng Nghe ngậm ngùi sâu lắng chút tương tư Đã ngả vàng màu giấy trắng phong thư Dòng lưu bút ngày xưa người trao vội. Thời gian trôi theo dòng đời chìm nổi Hoàng hôn vàng trăn trối nhớ màn đêm Hoa phượng xưa rơi từng đợt úa mềm Chiều em hỡi! Chở tình đi đâu đấy! Mùa phượng nhớ mối tình xưa ngây dại Nỗi ngậm ngùi còn đọng mãi trong tim. Tác giả Phú Sĩ Gởi Nắng Về Em Phương ấy bây chừ rét phải không? Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng Xót xa xin gởi về thương nhớ Mong em ấm lại tháng ngày đông Sáng nghe đài báo nơi ấy gió Giá rét phong sương ngập trắng trời Đêm về song cửa lưa thưa tuyết Vắng rồi, em có thấy chơi vơi? Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau Ngồi nghe em kể chuyện mai sau Đi qua mùa đông đầy sương giá Bây giờ buốt lạnh một niềm đau Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ Nhờ gió gởi về nơi phương xa Dẫu biết em đang bên ai đó Quên rồi cái thuở cuộc tình ta… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Nhớ Anh Nhạt nắng chiều về em nhớ anh Vi vu gió thổi lùa qua mành Cuốn nhẹ ngoài sân vài chiếc lá Lìa cành cũng vội bay đi nhanh Có biết vắng anh giọt nắng sầu Đất trời như cũng khóc tình ngâu Đêm nay có một vầng trăng vỡ Chợt cũng suy tư rớt xuống cầu Anh đã đi rồi đi rất xa Vùi chôn kỷ niệm phai nhạt nhòa Có biết nơi đây còn kẻ đợi Vẫn nhớ nhung mang hình như là Thôi rồi tất cả chẳng còn chi Ai giết đời em tuổi xuân thì Xa cách từ nay không gặp lại Em khóc thương tình hỏi là chi Tác giả NuocMatMuaThu Say Nắng Nắng chờ, nắng đợi ngoài hiên Nắng vờn trên lá..nắng xuyên qua mành Nắng quê Em thật an lành Nắng đưa Anh đến..bên Em âm thầm Nắng chờ Em ghé gốc cây Nắng xuyên cành lá..dọi vờn má Em Nắng đưa sách vở khô giòn Buông lơi tóc cháy..vàng hoe sợi gầy Nắng say..muốn xẩm mặt mày Nắng chiều dọi cháy..má hường của Em Quê Em nắng thật có duyên Tụ hội Anh nắng..nơi này mãi thôi Tác giả Nhung Cao Hoa Nắng Em hay nghịch đùa hoa nắng rơi Trời xuân hoa rộ sắc bên đồi Bướm vờn trêu ghẹo nhành hoa thắm Đẹp cả tình yêu em với tôi. Em hay lặng nhìn hoa nắng rơi Trưa hè rền rĩ tiếng ve trôi Trôi theo cánh phượng buồn rời rã Em khóc bảo rằng “thương quá thôi!” Em bảo tôi tìm hoa nắng rơi Mùa thu chỉ có lá vàng thôi Heo may đùa bước ta trên phố Mây xám ngang trời lơ lửng trôi. Rồi đến đông về không nắng rơi Gió tê buốt lạnh trái tim tôi Người ta đem nắng tôi đi mãi Theo chồng, em bỏ tôi bên đời. Hoa nắng ngày nào em bên tôi Có em tôi có cả trời vui Nay cứ mỗi lần nhìn hoa nắng Lòng tái tê buồn ai hiểu tôi? Xin ai đừng nhặt hoa nắng rơi Còn bao lại nhặt hết đi rồi Đến mai độc bước buồn trên phố Tôi biết lấy gì níu cuộc vui? Tác giả Nguyễn Thảo Nguyên Nắng Trải Bên Thềm Gió reo tiếng vọng xa đưa Bên cầu sóng lượn lối xưa hiện về Duyên lòng gửi ánh trăng thề Đượm ngàn nỗi nhớ cận kề mơ yêu. Non ngàn mây lặng về chiều Ôm dòng nhung nhớ gửi điều quyện mong Khắc ghi ước nguyện bên lòng Hoàng hôn trải lụa thắm dòng tình thơ. Thuyền tình rẽ sóng cận bờ Buồm buông…lối mộng…giấc mơ…hương nồng… Tác giả Donglam Tran Nắng Trải Bên Thềm - Donglam Tran 3. Những bài thơ về nắng công trường Nắng vốn rất rực rỡ, nhưng nắng sẽ lại càng rực rỡ hơn trên những giọt mồ hôi trên công trường. Nắng chiếu lấp lánh qua những toàn kiến trúc và vẻ đẹp của người lao động. Có lẽ vì thế mà Sâm Nguyễn đã cho ra đời bài thơ về nắng công trường hay đến vậy. Nắng Công Trường Tháng 7 rồi sao mà quá nắng Mây im lìm, cóc chẳng buồn than Khổ thân tôi, cháy tạ tàn Cháy luôn đầu tóc, cháy làn... da nâu Hỏi trời cao mưa đâu chẳng thấy Nắng thế này chẳng mấy mà toi Con chim hót chẳng nên lời Chó còn thè lưỡi vào ngồi bóng râm Tối nằm mơ ầm ầm sấm chớp Rồi ào ào lốp đốp mưa to Trong đêm bật tiếng reo hò "Mẹ ơi mát quá, trời cho mưa rồi!" Mơ là thế nhưng thời nắng ngẩn Công trường chiều nắng vẫn chang chang Đá kia mà ngỡ thấy vàng Một tay cầm máy, tay ngang... che trời. Tác giả Sâm Nguyễn 4. Những bài thơ về nắng chiều Không chỉ thay đổi theo mùa, mà trong một ngày, nắng cũng tạo cho mình nhiều vẻ mặt khác nhau. Phải chẳng vì thế, mà người ta chưa bao giờ ngừng sự thú vị về nắng. Phải chăng nắng thay đổi cũng làm lòng người đổi thay? Nắng chiều Có phải mắt em trong chiều biếc Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc Buông chùng tơ liễu giữa thu không Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng Khe phòng trăn trở một niềm vương Mùa đến mùa đi mùa lại qua Thu qua thu lại thu đi xa Xác xơ cành lá, xơ xác phố Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà Bên ấy chiều nay có vui không? Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng Nhớ chăng một người thời xa đó? Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông Sưu tầm Chạng vạng Dạo bước cô đơn dưới nắng chiều Sóng buồn phẳng lặng gió đìu hiu Hoàng hôn hạ trắng chân mây bạc Bến buồn xơ xác cõi tịch liêu Dõi mắt nhìn về nơi chốn xa Sao mà hờ hững nắng chiều qua Tà áo em về còn tha thướt Mùi hương đau đớn thật đậm đà Ngửa tay xin hạt cát của trời Cúi đầu dấu lệ để thảnh thơi Nắng hạ chiều nay vô tình quá! Nỗi lòng lữ khách vẫn đầy vơi Ta bước về đâu để thấy người? Rõ là tan nát, rõ mười mươi Khói thuốc loang mờ sương mây hạ Bụi trần xóa hết tháng ngày tươi Đã biết cô đơn dưới nắng chiều Sao hoài mơ mộng chuyện tình yêu? Đường vui người đã quen chân bước Đâu biết buồn này đến bao nhiêu… Sưu tầm Chạng Vạng - sưu tầm Chiều Thu Đi Em đi trong nắng chiều thu ấy Để lá me buồn gửi gió bay Để chút ân tình lên sóng dậy Và trái tim hồng ta ngất ngây…! Em bước đi về nẻo phố xưa Nắng vàng xuyên lá nắng đu đưa… Gửi lại sau lưng bao kỉ niệm Ngọt ngào duyên dáng những ngày xưa…! Không biết tim ta nhói thuở nào Mỗi lần thu đến lại nao nao…? Mặt nước hồ thu im phẳng lặng Mà lòng ta lại thấy xôn xao…! Em lại đi rồi để ngẩn ngơ Trong ta mang nặng kể bây giờ Sao nắng chiều thu vàng vọt quá Để hồn ta lịm mãi trong mơ…! Tác giả Lê Hoàng Nguyên Ánh Nắng Chiều Ánh nắng chiều Hoàng hôn đã tắt Số phận của anh, ôi em yêu! Đêm đến là em biến mất. Tác giả Nắng Trải Bên Thềm Chờ Mưa Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ Góc quán quen nắng gắt trưa hè Ký ức nào, cơn mưa rất lạ Của một thời hai đứa chung che Người thành phố thưa dần nắng cháy! Gái cố đô đong đếm hạt sầu Sông ngàn tuổi con sông còn chảy Mây mười lăm bạc trắng mái đầu Em tìm anh, dư tình thuở ấy Anh nơi nào sao chẳng về đây À đây rồi, cơn mưa đầu hạ Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây Ký ức cũ khô cằn bỏng rát Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi Nắng hanh khô hương tình cũ nát Mưa không về, nắng mãi người ơi… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Xem thêm Tổng hợp 23 bài thơ về hoàng hôn buồn và hay nhất, giúp bạn nói thay nỗi lòng mình! 5. Những bài thơ về nắng ở 2 miền đất nước Nắng có mặt tất cả mọi nơi mà chúng ta cần đến. Xuyên qua thời gian, mang đến những biến đổi riêng biệt, vuốt ve tâm hôn vạn vật. Xuyên qua không gian, xua đi tất cả bóng tối trên mọi nẻo đường. Nắng ở hai đầu nam bắc kết nối những mảnh hồn của những người dân đang vất vả mưu sinh. Thơ về Nắng Hà Nội Hà Nội nắng thắm mùa yêu Yêu thương cạn khô dưới trời nắng hạ Đến nụ cười dường như cũng bốc hơi Hạ Nội hôm nay nắng xém mặt người Phố ốm buồn thiu gồng mình dưới nắng. Liễu bơ vơ bên Hồ Gươm im lặng Ghế đá oằn mình níu lại giấc mơ Cây kém xanh đứng dưới nắng bơ phờ Thèm cơn mưa về ngang xua cái khát. Dòng xe cộ tìm bóng râm nghỉ mát Con đường khô bỏng rát bàn chân quen Tôi bất ngờ chạm phải nụ cười em Xua cái nắng chang chang ngày tháng bảy. Hà Nội nắng dường như đang tan chảy Bỗng dịu dàng thắm lại những mùa yêu. Tác giả Nguyễn Lan Hương Hà Nội Nắng Thắm Mùa Yêu - Nguyễn Lan Hương Hà Nội Nắng Thắm Mùa Yêu Hà Nội sao mà nóng quá em ơi. Cũng bởi tình mình chơi vơi nghiêng ngả. Làm cho gió cũng dỗi hờn buồn bã. Lối Em về nắng thả tóc mây bay. Hà Nội mùa này nắng cũng đắm say. Anh gặp em thỏa bao ngày nhung nhớ. Mà sao thấy dường như còn dang dở. Hồ Tây buồn con sóng vỡ lăn tăn. Có phải mình gặp nhau quá khó khăn. Nên nụ hôn còn in hằn nỗi nhớ. Cầu Chương Dương vòng tay nào bỡ ngỡ. Để ai buồn hơi thở cũng mong manh. Hà Nội hè này ít những cây xanh. Nên nắng giận kết lại thành gay gắt. Câu thơ tình chưa gieo vần vụt tắt. Anh đi về đắng ngắt phút chia ly. Hà Nội ơi ! Ta biết nói câu gì. Lòng lưu luyến ….. Níu kẻ đi ….. Người ở ! Tác giả Phạm Hồng Giang Hà Nội ... cháy khát Nắng bỏng rát khô cằn mặt đất Ngột ngạt này rất thật ai ơi Nắng như đốt lửa giữa trời Cháy cành phượng vĩ đỏ rơi không ngừng. Hà Nội đó chưa từng nắng thế Ta hãy về nơi bể phương xa Cùng ai đón nắng chan hòa Sóng xô bờ cát mãi là dịu êm. Ngắm trăng thanh bên thềm người nhé Hôn dịu dàng nhè nhẹ mơ say Nắng như thiêu đốt thế này Hà Nội … Cháy … Khát … Mưa … Đầy dòng châu. Tác giả Trần Diệu Hương Xem thêm Tổng hợp những bài thơ về Hà Nội đong đầy yêu thương và nỗi nhớ Thơ về nắng Sài Gòn Một thoáng Sài Gòn Sài gòn chợt mưa chợt nắng Sài gòn chợt lạ chợt quen Sáng xanh trên vòm me thắm Chiều mưa tí tách triền miên Sài gòn chợt quên chợt nhớ Sài gòn chợt khóc chợt cười Sáng mây vắt ngang đầu phố Chiều hoàng hôn tím giăng đầy Sài gòn đâu mùa đổ lá Chỉ thấy bụi nắng đỏ lừ Sài gòn dòng xe hối hả Mỏi mòn tìm chút hơi thu Sài gòn có em chợt mát Trưa nào gió thổi qua lòng Sài gòn có anh bát ngát Nghiêng vần thơ biếc dòng sông. Tác giả Thạch Thảo Sài Gòn và nỗi nhớ Tạm biệt Sài Gòn ta vào miền cát nắng Nỗi nhớ em mỗi bước mãi giăng hàng Nhớ Sài Gòn cơn mưa chiều bất chợt Bay bay qua đẫm ướt áo em xanh Nhớ Sài Gòn nhớ đôi mắt long lanh Chợt nhìn anh thẹn thùng em khẽ nói Anh anh ơi đường đời muôn vạn lối ! Đừng bao giờ anh nhé nói xa nhau Nhớ Sài Gòn lá me bay trên đầu Đậu trên tóc em lung linh trong nắng Anh yêu em, yêu em nhiều lắm Nắng Sài Gòn sóng sánh giọt yêu thương Sài Gòn ơi! Tạm biệt nhé lên đường Đời sương gió trót vương thân lữ thứ Nhớ Sài Gòn dẫu ngày mai, quá khứ Sài Gòn và em nỗi nhớ muôn đời. Tác giả Sinh Hoàng Sài Gòn Và Nỗi Nhớ - Sinh Hoàng Sài Gòn trong nỗi nhớ Sài Gòn chợt nắng chợt mưa Gió đung đưa rớt câu thơ giữa hè Tuổi đời thổn thức lắng nghe Tiếng thời gian bước mà se sắt lòng Tác giả Phạm Văn Sài Gòn Mưa và Nắng Sài Gòn vẫn hết mưa rồi lại nắng Ghế công viên tựa ngắm lá vàng bay Ngả nghiêng rơi để sợi nắng thêm gầy Từng cánh mỏng chao xa chiều lộng gió Trên phố cũ âm vang đều nhịp gõ Đếm thời gian lẳng lặng bước chân quen Xuống hoàng hôn lộng lẫy những hoa đèn Nghe văng vẳng bản tình ca nức nở Trong quán nhỏ nhạc buồn như gợi nhớ Giữa Sài Gòn đứng ngắm giọt mưa rơi Để sông mưa uốn lượn tận phương trời Mang bóng dáng người yêu xa khuất mãi Em rời bước bỏ Sài Gòn ở lại Với những chiều hò hẹn thả tình bay Thoảng mùi hương của mái tóc ai dài Làm Hoa cỏ nép mình không dám ngẩng Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt Sài Gòn hỡi đến bao giờ gặp mặt Kỷ niệm xưa len lén gọi hồn tôi Nỗi khát khao như thúc giục bồi hồi Để mưa nắng Sài Gòn luôn bất chợt! Tác giả Nguyễn Nhật 6. Thơ về nắng cho trẻ mầm non Không chỉ với các nhà thơ, nắng còn là đối tượng mà trẻ con rất yêu thích. Để trẻ có thể có cái nhìn sáng tạo hơn đối với các hiện tượng thiên nhiên, một số bài thơ dễ thương về nắng cho bé ra đời. Nắng Nắng vừa đậu trên lá Gió rung nắng rơi ngay Em chạy vội ra nhặt Nắng không vào bàn tay Hoa cúc vàng nắng đậu Hoa cúc càng vàng tươi Nắng mà có hoa cúc Nắng cũng thơm nắng ơi! Tác giả Lê Hồng Thiện Nắng - Lê Hồng Thiện Xem thêm Giúp bé có cái nhìn đa sắc màu về mọi thứ xung quanh qua 35 bài thơ ngắn dễ thương! 7. Thơ về nắng và gió Hòa Cùng Nắng Gió... Thơ mang tâm trạng của mình Đôi lúc ướt át lình xình khó coi Có khi còn có mùi hoi Nhiều khi lại đứng gương soi cuộc đời Là lúc tâm trạng chơi vơi Khi sấp khi ngửa, lúc đời đảy xô Đêm đông lạnh lẽo thế cô Có khi lòng lắng nhìn vô Tâm đời Đôi khi chỉ dám hợt hời Đứng xa nhìn lại chào lơi mặc tình Thơ là lời ở quanh mình Mang tâm mang bóng mang hình mà thôi... Thơ là khúc hát bờ môi Hòa cùng nắng gió nhẹ trôi vào dòng... Tác giả Cong Chinh CH2 Hòa Cùng Nắng Gió - Cong Chinh Mong Là Gặp Nhau Ít nhiều nắng gió hiểu lòng Bởi tại nắng gió mãi rong chơi hoài Làm người chờ đợi mắt cay Con tim ngủ gật cũng may thu về Lắc lư nhìn lá vân vê Nhớ ngay hình dáng thôn quê hôm nào Đợi mong được dịp lao xao Ghép câu thơ mới vơi bao lạnh chờ Có đà bắt nhịp cầu thơ Để mà bước tiếp đường mơ cuộc đời Vai thêm đủ thứ nào vơi Có nặng vai chứ nhưng hơi bằng lòng Cầu thơ bắt nhịp hư không Nắng gió thêm hiểu nên vòng ghé qua Có mà nhắn gởi quê nhà Câu thơ chờ đợi mong là gặp nhau. Tác giả Nguyễn Thanh Thanh 8. Những bài thơ về nắng buồn Nắng buồn Nắng buồn thương nhớ bên nhau Nhìn lưa thưa lá niềm đau trong cành Giọt mờ trong mắt em xanh Tự ngày đất đỏ chân đành bước đi. Còn không một bận quay về Vườn xưa ngó bóng trăng thề vàng gieo Đường thu gió muộn thổi vèo Ngựa hồng sực tỉnh truông đèo rộng thênh Nắng đã phai màu Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng! Sao tâm hồn không nắng cũng chẳng mưa Tháng năm về, nghe kỷ niệm đong đưa Thuở đôi lứa say sưa bao mộng ước! Rồi bỗng nhiên tình quay lưng, cất bước! Yêu thương tan như bọt nước giữa dòng Câu hẹn thề bay vào cõi hư không Để con phố mãi chờ mong ai đó! Phải chi tôi được hóa thành cơn gió Theo mây trời đi tìm kiếm cánh chim! Máu cuối cùng , cũng sẽ chảy về tim Người mãi mãi cũng lặng im, không nói! Mùa hạ đến, ve râm ran trên lối Bóng hình ai như sương khói mịt mờ Còn chi đâu để mà đợi , mà chờ Sao vẫn thấy lòng xót xa, cay đắng! Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng Nắng nhạt màu rồi, sao mưa chẳng về thăm! Tác giả Bùi Giáng Chiều rơi Đường chiều nắng vàng ngập lối Mình em lẻ loi bên đời Em đi về đâu mà vội Mây trời buồn bả chơi vơi Từng giọt nắng vàng nhẹ rơi Bóng em liêu xiêu bên trời Nghiêng nghiêng chiếc vành nón lá Thương em đơn độc bên đời Chùm thơ về nắng hoài niệm Sắc nắng mang cho ta bao hoài niệm, ngắm nhìn cứ mãi nhớ về chuyện ngày xưa. Tác giả Vũ Hùng Việt Nắng xưa Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng Nép mành tre tia sáng óng lung linh Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình Vàng da sạm thân ôm tình non nước Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì? Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông Làng quê cũ…nắng còn không..màu nhớ? Tác giả Phan Quỳnh Như Hỏi nắng chút Hỏi nắng này có nhớ nụ hồng xinh Mà hồng cứ nghiêng mình từng đêm trải Còn chàng Nắng vẫn lang thang đi mãi Để hồng buồn trong hoang dại nhớ ai Nắng hãy về đừng để nụ hồng phai Đêm nức nở lệ lăn dài buồn thảm Bờ mi ướt má hồng kia ảm đạm Nên Nắng à đừng ghé thảm cỏ xanh Bờ môi ngoan vẫn đấy mãi để dành Chờ nắng quyện ươm mầm xanh hạnh phúc Trái tim nhỏ ngày đêm luôn thúc giục Đợi nắng về hun đúc một tình yêu. Tác giả Ngọc My Hỏi Nắng Chút - Ngọc My Bâng khuâng Trời mưa con gió lướt qua Nắng buồn ướt cả ngày già tháng năm Có con đò nhỏ về thăm Bến đò ngày cũ bâng khuâng một chiều. Tác giả Nguyễn Ngọc Giang Xem thêm Chọn lọc những vần thơ về gió lãng mạn, đong đầy cảm xúc 9. Thơ về nắng hoài niệm Hàng phượng vĩ đỏ rực khoe sắc thắm, nắng cũng dốc lòng tô thêm sắc màu hoa. Nắng đi qua nhiều nơi, nhưng có lẽ, cảm xúc khác biệt nhất vẫn dừng lại ở khoảng sân trường nhỏ. Màu nắng lấp lánh trên vầng trán nhỏ của cậu học trò, hạt nắng lung linh nhẹ nhàng đáp lên mái tóc mềm của cô học sinh. Nắng sân trường đã chứng kiến bao mối tình ngây ngô và hồn nhiên ấy. Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím Hạ lại về giục lòng ta tìm kiếm Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu? Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu? Sao chẳng nói để ve sầu nức nở Mưa hạ về nghe như lời than thở Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung Một hồn thơ cho những ngày xa vắng Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu - Huỳnh Minh Nhật Người ta thường đứng dưới mưa để trút bầu tâm sự, còn dưới nắng, họ ngẩng cao đầu và tận hưởng. Cuối tuần này, hãy dành lại chút thời gian yên tĩnh cho bản thân, tự thưởng cho mình một buổi chiều bên tách cà phê và lắng nghe các bài thơ về nắng. Sưu tầm Nguồn ảnh Internet
cảm xúc khi anh nhớ em nhìn lên trời cao